Từ lúc còn ở công viên vừa rồi thì Diệp Tiên Tiên đã nhận ra người con trai này biết võ, cô có thể khống chế anh ta thì ngoài nhờ việc sức mạnh tăng lên thì còn vì sự bất ngờ và nhanh nhẹn. Chuyện vừa rồi giữa cô và anh ta xảy ra thì cũng đã xảy ra rồi, nếu cứ động một cái lại vì những chuyện như thế mà đau khổ, khóc lóc thì đống nhiệm vụ của hệ thống hoặc của nhóm làn đạn cũng khỏi cần làm nữa. Đương nhiên, xét đến cùng, vẻ ngoài của Triều Âm cũng chiếm một phần lớn nguyên nhân. Đàn ông thích lấy nhan sắc của phụ nữ để cân nhắc, chưa chắc phụ nữ đã không phải như thế. Nếu không phải Diệp Tiên Tiên cảm thấy anh ta có chút dơ bẩn thì chỉ sợ đã có thể tiếp nhận một chút rồi. Diệp Tiên Tiên vỗ vỗ mặt người con trai, "Bây giờ thì rơi vào tay tôi rồi nhé ha ha, tôi phải nghĩ thật kỹ xem nên chiêu đãi anh thế nào mới được." Cô nghiêng đầu ra vẻ tự hỏi còn trong lòng thì sung sướng cực kỳ, có một loại hưng phấn đắc ý như đứng ở trên cao nhìn xuống xem tiện nhân sắp phải chịu tai ương. Cô giống như đang lẩm bẩm tự nói, lại cũng giống như nói cho người nào đó nghe, "Roi da, nến đỏ, không được không được, không mới mẻ chút nào! Súc ruột thì không có dụng cụ lại mất vệ sinh. Nghe nói trước đây có hai loại cực hình tên là băng ghế hổ và nước ớt(*) sử dụng rất thú vị?" (*)Mấy cái hình thức tra tấn này ai hứng thú thì tự gg nha. Cúi đầu, cô chớp chớp mắt với Triều Âm, "Nếu không thì, chúng ta thử xem". [Sao tui cứ cảm thấy có một cơn gió lạnh thổi tới nhỉ.] [Anh đây cũng cảm thấy lạnh...] [Độc nhất là lòng dạ đàn bà, lời này không sai.] [Không tàn nhẫn không thể làm việc lớn, vừa rồi Tiên Tiên bị tiện nam ác độc ức hiếp thì đương nhiên phải đòi lại. Tiên Tiên, tôi ủng hộ em.] [Đúng vậy, đùa chết hắn đi. Ông đây thích xem cảnh đẹp khi trai đẹp bị lăng nhục.] Người con trai chỉ yên lặng nằm trên giường, thân hình thon dài, dẻo dai mạnh mẽ, đôi môi hồng nhạt mím nhẹ, ánh nắng rực rỡ chiếu trên đầu vai anh ta, cả người như một vầng trăng trong vắt, lại tựa như màn sương lạnh lẽo cô đơn. Hấp dẫn lòng người. Triều Âm nhìn cô, thờ ơ lên tiếng, "Tùy cô." Tùy! Tôi 'tùy' chết anh. Diệp Tiên Tiên cầm khăn lụa quấn quanh mắt Triều Âm, quấn ba vòng rồi thắt nút.
Cô ra vẻ do dự, mấy cái SM gì đó cô không chơi nên cũng không biết ra tay như thế nào. "Anh là tên tiện nhân khốn kiếp, này thì ức hiếp tôi, này thì làm nhục tôi. Này thì cắm cái dương vật thối nát của anh vào miệng tôi này." Cô lật chân của Triều Âm sang một bên, để lộ một mảng mông của anh ta ra. Cô đánh hai cái "Bốp bốp" lên cánh mông săn chắc của Triều Âm. Cô cảm thấy làm như vậy có thể gia tăng cảm giác nhục nhã. [Thảo nào miệng của streamer Tiên Tiên sưng như vậy, thì ra là vì chuyện này.] [Lầu trên thật chậm tiếp thu.] [Streamer ơi, em cũng chơi miệng hắn đi.] Diệp Tiên Tiên thầm nói trong lòng là tôi muốn lắm chứ, nhưng vấn đề là tôi không có cái thứ đồ kia. Nghĩ một lát, Diệp Tiên Tiên gọi điện thoại cho bên phục vụ. [Anh đây quỳ luôn...] [... Dùng chuối luôn cơ à, thật cao cấp nha] [Tui muốn xem streamer hấp diêm tên trai đẹp đê tiện kia.] Con người rắn rỏi 88 – chữ đen: [Tiên Tiên nhà tôi là người con gái có phẩm vị thấp kém như thế hả (╯^╰)] Kẻ Chấp Pháp – chữ đen: [Sao tôi không biết em ấy thành người nhà cậu rồi vậy.] Chẳng mấy chốc, phục vụ phòng đã bấm chuông cửa, bưng tới một khay trái cây, trong đó có hai quả chuối vàng. Diệp Tiên Tiên nắm cằm Triều Âm, nhét thẳng vào trong miệng. Nhưng miệng anh ta nhỏ, không nhét được vào bao nhiêu. Bởi vì không khống chế được lực nên cằm của Triều Âm bị cô bóp hiện ra dấu tay đỏ hồng, giống như một tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ đột nhiên xuất hiện tì vết, khiến người khác nhìn thấy mà tiếc nuối. Thế nhưng Triều Âm lại chẳng ừ hử một tiếng nào.
Diệp Tiên Tiên lột vỏ chuối ra rồi lại nhét vào trong miệng anh ta, vậy mà lần này lại nhét vào được, nhưng kết quả, Triều Âm lại nhếch môi, mở miệng: "Cảm ơn, rất tươi, mùi vị cũng khá ngon." [Che mặt vì chỉ số thông minh của streamer.] [Streamer ơi, có phải em đáng yêu quá rồi không.] [Ha ha ha, ông đây buồn cười chết mất.] [Anh đây cười muốn co giật luôn.] Diệp Tiên Tiên đỏ bừng cả mặt, hờn dỗi lột nốt quả chuối còn lại tự mình ăn. Ừm! Đúng là tươi thật. Cô cúi người bò đến bên hông Triều Âm nhìn cây gậy thịt đang mềm rũ nằm trong đám lông đen, màu sắc khá nhạt, nhìn qua thì có vẻ khỏe mạnh bình thường, hoàn toàn không xấu xí giống như Thiếu Hiệp, cũng nhạt màu giống như của Kỷ Bắc, thậm chí còn có phần đẹp... Không phải có nói, sử dụng nhiều thì sẽ bị thâm đi hả? Vì sao màu sắc dương vật của Triều Âm lại nhạt như vậy? Triều Âm hừ nhẹ một tiếng, "Thích nhìn dương vật của tôi thì cứ nói, cưng lại muốn ăn hả?" "Cây gậy thối nát này ai muốn ăn chứ." Diệp Tiên Tiên tức giận véo mạnh vào phần thịt non ở đùi trong của anh ta. Nghe thấy tiếng hít sâu của Triều Âm cô vô cùng vui sướng. Cho anh nói mấy lời đê tiện này, tôi véo chết cái tên tiện thụ khốn kiếp nhà anh. [Đau ghê.] [Tui nhìn cũng thấy đau.] [Đáng đời. Ai bảo hắn dâm loạn streamer Tiên Tiên của ông đây.] Triều Âm nói: "Thì ra em rất bạo lực." Diệp Tiên Tiên không thèm nghĩ ngợi đã nói: "Anh đâu có quen tôi, làm sao mà biết tôi không bạo lực chứ." Gương mặt Triều Âm tối sầm lại, ngậm miệng không nói gì nữa. Suy nghĩ theo thời gian quay ngược trở lại, về tới nơi bờ biển trồng đầy hoa dành dành trong một trấn nhỏ, vào mùa xuân và hè ở trấn nhỏ ấy mưa rất nhiều, dưới cơn mưa mùa hè, toàn bộ trấn nhỏ như bị bao trùm bởi một lớp khói mỏng ảm đạm. Có một cô nhóc thường xuyên lén chuồn ra bờ biển, cô bé mặc một chiếc váy nhỏ màu trắng, đi chân trần chạy loạn trên bờ cát, lưu lại từng hàng từng hàng dấu chân nhỏ xinh, mỗi khi sóng biển đánh vào chân cô bé thì cô bé sẽ hồn nhiên mà cười ha ha. Cạnh đó có một cậu nhóc ngồi trên tảng đá ngầm cao cao nhìn nụ cười ngây ngô của cô bé, tiếng cười trong trẻo dường như có thể lây nhiễm, cậu ta cứ thế bất giác mà cười theo. Cậu ta ở bên trên, còn cô bé thì ở phía dưới.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]