Binh! Binh! Binh...
Nhưng tiếng đập thạch lại quan lên trong phòng đập cược, hôm nay đúng là một ngày vi diệu, đầu tiên Vương Việt con trai gia chủ Vương Vĩnh đập được linh thạch trung phẩm. Sau đó lại cược với Hạ Bá Thiên con trai gia chủ Hạ Thừa Ân nhưng lạ thua bởi vì Hạ Bá Thiên đập được hỏa linh thập. Sau đó Vương Việt trả tiền đặt cược tự gọi mình là đầu heo. Hôm nay đúng là một ngày không bình thường.
Bây giờ, thiếu gia Lâm gia Long Ngạo lại cược thạch lần này mà còn cược được bảo vật thì chắc quán này phải đông cửa mất.
– Binh! Binh! Binh!
– Két!....
Rút cuộc thạch đầu cũng vở ra, nhưng nó không như hai lần trước là phát ra ánh sáng chói mắc mà lần này chỉ léo lên một chút ánh sáng, xong rồi từ trong thạch đầu rớt ra một thanh kiếm bị tang phá.
Thanh kiếm này không được tron ven, nó bỉ gảy ở phần mũi kiếm, lưỡi kiếm thì mẽ tưng mảnh, trên mặc thanh kiếm có hình chân long uống lường không thấy rõ. Nói chung thanh kiếm này có thể nói là phế thải.
– À, lần này không phải bảo vật, chỉ là một thanh phế kiếm.
– Đúng vậy, đúng vậy, nếu lại có bảo bối nữa chắc chúng ta cũng phải cược mới được.
– ngươi tửng bảo vật là rau cải à, muốn có thì có, chỉ là hai vị thiếu gia may mắn mới được thôi.
Mọi người xung quanh sau khi nhìn thấy phế kiếm thì mở miệng bàn luận, nhưng họ không biết rằng thanh kiếm mà bộn họ coi là phế vật ấy chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-liep-diem/16510/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.