– Đại trưởng lão?
Lan như Nguyệt giật mình tỉnh, không phải mình gọi Long Ngạo qua lại đây để giải quyết cái việc hắn đánh "Mông" Pan Linh Tuyết sao, hoài nãy giờ ngồi nghe chuyện của Long Ngạo mà quên bén đi cái vụ này mất luôn.
– Mời đại trưởng lão vào!
Lan Ngạo phân phó tỳ nữ ra mời Tên đại trưởng lão vào.
Long Ngạo thấy tên đại trưởng lão Lan Dật Phi vào, biết chắc là vì cái việc của con nhỏ Lan Linh Tuyết. Vì thế hắn dan tay ôm chặc hông của Lan Như Ngọc còn cái đầu thì vùi vào ngọn đồi đồ xộ của nàng.
– Ngạo nhi, ngươi...người làm gì thế, mau thả bà ra nào!.
Lan Như Nguyệt giật mình vì hành vi của Long Ngạo.
– Bà bà Ngạo nhi sợ!
Long Ngạo đáng thương nói.
– Ngươi sợ cái gì?
Lan Như Nguyệt nhìn khuôn mặc đáng thương của hắn buồn cười nói.
– Ngạo nhi nghe ngươi ta nói người kêu ngạo nhi qua đây để trừng trị việc Ngạo Nhi đánh "Mông" con nhỏ vô lý kia.
Long Ngạo đáng thương nói.
– Cái gì mà con nhỏ vô lý chứ hả? Nó đã làm gì con hả.
Lan Như Nguyệt dù biết nhưng vẫn cố tình mỉm cười hỏi hắn.
– Cô ta không có làm gì con, nhưng mà cô ta lại giúp những kẻ ác làm ác.
Long Ngạo câm phẫn nói.
– cái gì mà giúp những kẻ ác làm ác chứ.
– Còn cái gì nữa chứ, cô ta dám giúp người ca ca quần là áo lụa của cô ta khi dễ hai mẹ con đáng thương.
– Ngươi nói bậy.
Bỗng nhiên trong lúc Long Ngạo đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-liep-diem/16501/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.