Mở mắt ra thì nhìn thấy Hồ Bích Trâm còn đang ngủ say, nhưng điểm nổi bật trên thân thể nàng lộ ra trong không khí khiến cho Long Ngạo say mê không thôi, cho dù lúc tối đã ăn nàng, nhưng lúc ấy chưa nhìn tưởng tận thân thể nàng, bây giờ nhìn lại cảm thấy thật đẹp.
Hắn đưa tay bóp vào ngọn đồi to lớn của nàng, khiến nó biến đổi thành nhiều hình dạng khác nhau.
Hình như Hồ Bích Trâm cũng cảm thấy có ai đó đang chơi đùa thân thể minh, cho nên nàng dật dật đôi mắc, rồi sau đó mở mắc ra thì nhìn thấy Long Ngạo đang cười hihi nhìn mình, còn cái tay của hắn đang nhào nặng hai ngọn núi no đủ của mình.
– Chàng...chàng...mới sáng sớm không cho ngươi ta ngủ, lại muốn khi dể ngươi ta nữa à.
Hồ Bích Trâm giận dổi nói.
– Đâu có đâu nào.
Hắn rút tay mình lại cười hihi nhìn nàng.
– Hứ, chàng vô lại, ta không lý đến chàng nữa.
Nàng nói xong thì trùm mền lại giả bộ không lý đến hắn nữa.
– Nào, nào, lão bà ngon, lão công không chọc nàng nữa.
Nói xong hắn dùng tay vén chăn của nàng ra, sau đó ôm vào ngực mình.
– Người Lão bà ta vừa mềm, vừa thơm khiến ta thật thoải mái.
Long Ngạo khen nàng nói.
– Chàng...chàng chẵn lẽ chỉ quan tâm cơ thể thiếp thôi sao, vậy chừng thiếp già rồi xấu đi, thì chàng không cần thiếp nữa sao?
Hồ Bích Trâm nghe hắn nói thế thì tưởng lầm hắn chỉ quan tâm cơ mình thôi.
Long Ngạo không ngờ nàng lại nhạy cảm như thế, thấy nàng khóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-liep-diem/16498/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.