Kinh Sư : Hồ Lộng Nguyệt.
Hồ Lộng Nguyệt trong sự kích động reo hò của mọi người, liền lúc này phía sân khấu nó cũng đã bất đầu biểu diễn.
Thập Ngũ Giai Nhân tiếng đàn nhẹ nhàng mang theo theo vẻ có một chút rất ma mị trong đêm, khẽ kích động chúng nhân lầm tưởng nó như là một bày hát rất ưu thương nhẹ nhàng.
Lãnh Điệp lúc này ngồi vắt một chân xuống sân khấu, vẻ rất chi là chán đời lão đại. Tiếp liền giọng hát thanh lãnh trong suốt Lãnh Điệp nhẹ vẻ rất ưu thương cất lời.
- Bình thường một vị cô nương a...
- Bình thường đều sẽ đuổi theo sự đẹp đẽ a...
- Bình thường những nguyện vọng của bọn họ hú hu hù...
- Đều nắm mũi bọn họ.. mà dắt đi...
"Oa... Lãnh Điệp... Ta... Thích nàng... a.... Lãnh Điệp... Lãnh Điệp... Oa... Hay quá đi a.... Lãnh Điệp... Lãnh Điệp... Hú... hú.... Hô... hô... X... x... o... o..."
Tấu khúc ngay lúc này bỗng biến tấu, nhịp trống hơi thình thình vội chuyển mình. Lãnh Điệp thì cũng bỗng rất nhanh đứng lên bất ngờ không hát bình thường nữa, mà liền cô ấy rất từ tốn... Đọc... nhanh... nhanh.. đích thị chính là đọc Rap.
- Tôi quay về căn nhà bình thường.
- Nằm trên chiếc giường lớn bình thường.
- Lướt đôi chân như mọi hôm.
- Vẫn hóng hớt như mọi khi.
- Những oanh động vẫn nổ như mọi ngày.
- Vẫn đều bát quái như vậy.
- Những dân chúng với vẫn cái miệng đó.
- Nói không ít những lời tục tĩu.
- Không ít những lời đồn thổi kia.
- Thu hút không ít là ánh mắt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-kim-tien-phuc-hac/1601935/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.