Chương trước
Chương sau
Tiểu Bạch lúc này thấy bọn người Hồng Gia hiện ai nấy đều rất kinh ngạc thì cũng liền không mấy bận tâm tiếp hướng lão Hồng Phàm đắc ý nói thêm.
"Xem ra ngươi chính là cái người đã ngăn cản bọn ta khi chạy ra khỏi rừng Phong Lâm nhỉ.!"
Ngừng một chút Tiểu Bạch lại nói. "Hừ... Nếu đã biết rõ bọn ta rồi thì hãy biết điều mà tránh sang một bên đi."
Bọn người Hồng Gia thấy vẻ phách lối của Tiểu Bạch như thế thì liền trong lòng có chút khó chịu, nhưng nhất thời cả đám cũng không biết ứng phó thế nào cả, nên liền im lặng quay sang nhìn lão bà bà chờ xem lão bà bà sẽ quyết định như thế nào về việc này.
Lão bà bà Hồng Cô tuy cũng có chút kinh ngạc nhưng do bà là người đã từng trải cả một đời người rồi, nên bà cũng lòng rất chấn định hướng Tiểu Bạch nói.
"Hồn thú nhất tầng thì đã sao chứ, lão bà bà ta tuy thân thể đã già nhưng cũng tiệt không dễ dàng bị thua thiệt đâu."
Nghe lão Hồng bà bà nói vậy, đại nhi tử Hồng Phàm của bà cũng liền không thua kém lên tiếng nói. "Còn có cả Hồng Phàm ta nữa."
Nhị nhi tử của Hồng bà bà Hồng Nam cũng liền vội nói theo. "Còn có cả ta nữa."
Lúc này bên dưới La Thần toàn thân đau nhức đang hướng mắt nhìn lên quan sát tình hình thấy thế thì trong lòng liền lo lắng nghĩ.
Đám người này đã có thể đoán được cảnh giới của Tiểu Bạch ấy vậy mà vẫn rất bình tĩnh không quá sợ hãi a. Xem ra bọn họ chắc cũng thực lực không quá kém đâu nha.
Aizz... Nếu vậy Tiểu Bạch xem ra không tốt cho lắm rồi nha.... Ta nên làm gì bây giờ đây....
Hơi rối rắm La Thần liền hướng hệ thống nói. "Hệ thống.! Ngươi xem có cách gì để giải nguy được không a."
"Có.!" Hệ thống liền dỏng dạc đáp.
"Hả... Là cách gì vậy, hệ thống ngươi mau nói đi." La Thần cũng tỏ ra gấp gáp vội vàng hỏi tới.
"À... Không phải ký chủ ca ca chỉ cần thu lưu Hồng Cô thì mọi chuyện sẽ được giải quyết hay sao nha. Việc đơn giản như thế mà còn phải hỏi hệ thống nữa hay sao."
"Ặc...." Nghe hệ thống nói vậy La Thần lập tức liền bị làm cho cứng họng câm nín nghĩ.
Tiểu hệ thống phúc hắc ngươi nghĩ dễ dàng quá nhỉ, hệ thống ngươi nghĩ một đám mạnh mẽ khủng bố như thế thì sẽ chịu khuất nhục chấp nhận theo một tên nhỏ yếu như ta hay sao a.
Haizz... Nếu là người có chút suy nghĩ thì cũng có thể nhìn ra được là không thể nào nha.
"Ầm... Ầm.... ầm....."
La Thần vẫn còn trong suy nghĩ thì liền lập tức bị làm cho giật bắn người bởi những âm thanh bạo nổ vang trời ở phía trên. Thế là La Thần liền lập tức ngẩn đầu nhìn lên xem có chuyện gì.
Vừa nhìn lên La Thần liền thấy đó là hình ảnh lão Hồng Cô bà bà hiện đang cứng đối cứng trực diện tung một chưởng va chạm mạnh với một quyền của Tiểu Bạch. Mà cú va chạm này nó mạnh đến mức khiến cho không gian xung quanh liền có chút vặn vẹo bạo nổ chấn động điếc tai.
Do lực lượng của cả hai va vào nhau có chút ngang ngửa nên liền cũng vì thế mà cả hai cũng liền cùng bị chấn lui văng về phía sau một khoảng.
Tiếp lúc này phía trên lão Hồng Nam lại tung ra một hư ảnh đầu hồng long lớn lao nhanh xuống chỗ Tiểu Bạch.
Tiểu Bạch thì là do mới vừa đón chặn lực lượng lớn của Hồng bà bà nên nó liền có chút thở dốc vội vung tay lên hướng đầu hồng long xong liền làm động tác bóp chặc thành nấm đấm.
"Xích... xích... xích...." Lập tức rất nhiều lỗ đen khai mở phóng ra vô vàn hắc xích lập tức bao nhanh lấy hư ảnh hồng long.
"Gào... gào...." Hư ảnh hồng long thì không chịu thua thiệt cứ gầm rống dẫy dụa rất mạnh.
Trong lúc hư ảnh hồng long và hắc xích đang giằng co thì lúc này lão Hồng Phàm đã không biết từ lúc nào mà đã lén ra được ở phía sau lưng của Tiểu Bạch rồi. Lúc này lão liền xuất ra tay một thanh gươm lớn dài phi thẳng đến phía sau lưng của Tiểu Bạch hòng muốn một kiếm đâm lén trúng Tiểu Bạch.
"Lão già chết tiệt...." La Thần bên dưới thấy thế liền lập tức bạo khí mắng chửi. Xong La Thần cũng liền cố gắng vội gượng đứng lên nói. "Hắc Xích Phượng hãy gắng giúp ta thêm một chút nữa a."
"Phụt...." Do cơ thể đang trọng thương nên La Thần trong lúc gắng gượng lại phun ra một ngụm máu.
Nhưng không vì thế mà La Thần hắn chịu từ bỏ buông xuôi tay, La Thần tiếp hai chân run rẩy cố nhấc chân dậm mạnh một phát.
"Ầm...." Mặt đất liền bị chấn mạnh vỡ ra tạo lực bật cho La Thần.
La Thần lúc này không còn xem trọng bản thân đang đau nhức mà liền phóng lên cao ngay lập tức tới bên cạnh Tiểu Bạch. Tiếp La Thần liền mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào lão Hồng Phàm đang trong tay gươm lớn hiện đang lăm lăm lao đến.
Ngay lúc này La Thần liền xuất ra Hắc Xích Phượng đã yếu ớt trong tình trạng linh lực kiệt quệ. Ngay lập tức đôi cánh lớn một màu đen tuyền to lớn uy mãnh liền hiện ra ở sau lưng La Thần.
La Thần tiếp liền vung mạnh hai cánh Hắc Xích Phượng phóng liền ra hơn chục hư ảnh gai nhọn sắc lãnh công kích lão Hồng Nam.
Tiểu Bạch từ lúc La Thần vận dụng linh lực đến bên cạnh thì nó cũng đã liền biết có vấn đề gì đó rồi, nhưng biết thì biết chứ nó hiện cũng không có rảnh tay a.
Đám người Hồng Gia thì khi thấy La Thần cũng xuất chiến thì liền có chút cau mày hơi căng thẳng chằm chằm nhìn qua.
"Keng... keng... keng...." Lão Hồng Phàm lúc này tuy hơi bất ngờ vì sự xuất hiện của La Thần, nhưng lão cũng rất nhanh nhẹ nhàng nhất tay không quá khó khăn đỡ chặn ám chiêu của La Thần.
Tiếp lão Hồng Phàm liền không dừng lại mà càng mạnh bạo phóng qua đâm gươm lớn hướng La Thần.
La Thần thấy vậy lại liền cuộn lại một bên cánh cứng rắn đón gươm lớn của lão Hồng Phàm.
"Bang......" Một tiếng vang lớn của vật cứng va chạm liền vang lên.
"Phụt....." La Thần lúc này lại bị làm cho hộc máu vì sự chấn động của linh lực mạnh mẽ giữa Hắc Xích Phượng và gươm lớn của lão Hồng Phàm tạo ra.
"Đại ca ca...." Tiểu Bạch liền cảm nhận được khí lực của La Thần bỗng trở nên rất yếu ớt nên liền trong lòng lo lắng vội gọi.
Xong Tiểu Bạch lại có chút tức giận vung tay còn lại ra bóp chặt thành quyền hô lớn. "Ngư Long Xích....."
"Ầm... ầm.... ầm... ầm....." Ngay lập tức phía dưới mặt đất lại một lần nữa bị những sợi hắc xích lớn phá vỡ bề mặt lao ra.
Lão Hồng bà bà bên kia thấy vậy liền hướng người của mình vội hô. "Tất cả mau tiến lại đây mau."
Thế là liền Kỳ Yên và cô nương vẫn luôn theo sau lão bà bà nghe vậy liền không do dự lập tức tiến lên về phía lão bà bà. Bốn người bị thương còn lại cũng vội không hỏi nhiều lập tức bay qua. Còn có hai nam tử đi cùng lão Hồng Phàm cũng liền vội chay qua. Riêng chỉ có hai lão Hồng Nam, Hồng Phàm thì đang phải chiến đấu nên không có chạy qua làm gì.
"Ầm.... ầm... ầm....." Một chiêu Ngư Long Xích liền xuất ra vạn hình hắc xích lao nhanh công kích cả một khoảng rộng lớn.
"Bùm... bùm... bùm....." Hư ảnh hồng long sau một hồi giằng co thì hiện liền cũng bị hắc xích xiết chặc vỡ nát tang tành tạo ra một vùng nổ lớn làm chấn động cả một vùng không gian.
"Boong... bong... bong...." Bỗng giữa trận chiến lại có tiếng động lạ bởi do lão bà bà đã tạo ra một vòng cầu lớn bao quanh đám người Hồng Gia hòng mang tính như một cách bảo vệ của một trận hình.
Vì thế đám người Hồng Gia hiện rất được an toàn khi được lão bà bà bảo vệ.
"Bang...." Bên kia Hồng Nam thì không may mắn như thế, bởi lúc này đây lớp phòng ngự của lão đã bị vỡ nát bởi do hắc xích đập mạnh.
Ngay lập tức lão Hồng Nam liền bị chấn cho bị nội thương hộc máu. "Phóc...."
"Keng... keng... keng...." Lão Hồng Phàm thì cũng bận rộn không kém khi hiện liền vừa buông tay công kích La Thần thì lại liền vội vã liên hồi đỡ chặn hắc xích của Tiểu Bạch.
Được một lúc thì lão Hồng Phàm liền cảm thấy có chút khó khăn nên vội lập tức quay đầu lui lại ra xa khỏi trung tâm trận hình chiêu Ngư Long Xích.
Lúc này Tiểu Bạch đã rảnh tay liền vội quay lưng đỡ lấy ôm trọn La Thần vào lòng mình. La Thần thì cơ thể yếu nhược gụt đầu bên vai Tiểu Bạch, đôi cánh lớn Hắc Xích Phượng thì cũng rủ rượi không kém uốn cong ôm trọn lấy cả hai mong được hết lòng bảo vệ cho chủ nhân.
Hình ảnh tang thương với đôi cánh đen tuyền Hắc Xích Phượng yếu tàn liền đập ngay vào mắt lão bà bà Hồng Cô. Hồng bà bà thấy vậy liền trong lòng chấn kinh động phách hai mắt ửng đỏ không dám tin nhìn chằm chằm phía La Thần.
Bỗng lão Hồng bà bà liền thì thào nói. "Thật đó có khi nào lại là...."
Tiểu Bạch đau lòng nhìn nhìn khuôn mặt tái nhợt của La Thần liền tức giận hướng hư không gầm lớn.
"Grầm..... Gào...."
Tiếng gầm lớn vang vọng nghe ra vẻ rất tang thương mang theo uy khí bá đạo chấn động bốn phương tám hướng. Tiếp bỗng linh khí bạo động không ngừng như bị bởi một con quái vật nào đó đang không ngừng nuốt chửng lấy để định làm một cái gì đó rất kinh thiên.
----------.....---------
Rừng Phong Lâm : Tiểu Hắc
Bìa rừng không xa Tiểu Hắc đang chiến đấu cũng liền nghe được tiếng gầm lớn thương tâm của Tiểu Bạch. Thế là lập tức Tiểu Hắc lòng liền rất lo lắng lập tức bạo khí gấp gáp đánh chiến hòng có thể mau rời đi.
Bỗng lúc này Tiểu Hắc cũng hướng hư không gầm lớn một tiếng hòng mong Tiểu Bạch có thể nghe được tiếng gầm của nó.
"Grầm.... Gào..."
----------.....----------
Rừng Phong Lâm : Bí Động
Bí động rừng Phong Lâm lúc này do tường thạch vững chắc cách ly với bên ngoài nên đã không hề nghe được tiếng gầm chấn động thập phương của Tiểu Bạch, nhưng không vì thế mà bây giờ có thể yên ổn hơn được.
Bởi vì ngay lúc này Ma thú vương và nhị đệ Ma thú Hùng Sơn đang có chút lo lắng khi đang nghe một con hồn thú phục thị báo cáo.
"Bẩm Ma thú vương.! Hiện đã huy động tìm kiếm khắp nơi rồi, nhưng hiện tung tích của tam gia tam hồ vẫn không tìm được."
Nghe hồn thú phục thị báo lại xong, Ma thú Hùng Sơn liền hướng đại ca nói. "Đại ca.! Xem ra tam muội là đã bỏ đi thật rồi."
"Haizz...." Ma thú vương liền thở dài trong lòng hơi có chút buồn nói. "Nhị đệ.! Đệ không cần lo lắng đâu, đại ca hứa với đệ sẽ nhất định tìm ra được hành tung của tam muội."
"Haizz... Giờ thật chỉ còn mong có vậy thôi a." Ma thú Hùng Sơn cùng lòng nặng trĩu đáp.
Bỗng ngay lúc này khi hai huynh đệ Ma thú vương còn chưa an lòng thì lại có một con Ma thú bán hình vội vàng chạy ngay đến báo.
"Báo.... Cửa động dưới hồ nước đã lộ lúc sớm hiện đang có dấu hiệu phong ấn rạng nức xấp vỡ. Và còn có các yêu thú tuần tra bên ngoài báo lại hiện bìa rừng đông Phong Lâm lại xuất hiện thêm một đại quân lớn hơn trăm vạn đang tiến vào rừng Phong Lâm."
"Cái gì...." Ma thú Hùng Sơn nghe vậy liền rất bất ngờ khó tin nói. "Phong ấn mạnh mẽ cửa động bình thường tiết kiệm không dùng ấy vậy mà đã không chịu nổi rồi sao."
Ma thú vương bên cạnh thì một mặt bình tĩnh nghiêm nghị đang không biết suy nghĩ gì đó một lúc thì bỗng nói. "Nhị đệ.! Việc đó tuy hơi bất ngờ, nhưng điều bất ngờ hơn là con người xưa nay chưa từng dám mạnh tay công kích rừng Phong Lâm a."
Ngừng một hơi Ma thú vương lại nói. "Nhưng giờ không những đã kéo quân đánh vào rồi mà còn lại điều động thêm một đại quân lớn hơn nữa a... Xem ra chuyện lần này nó không phải nhỏ đâu."
"Hả.! Ý của đại ca là sao a." Ma thú Hùng Sơn vẫn mơ hồ chưa hiểu được chuyện gì liền hỏi.
Ma thú vương nghe vậy liền không trả lời mà lập tức truyền lệnh nói. "Truyền xuống thông báo tất cả ngay lập tức chuẩn bị chạy khỏi bí động tiến sâu vào trong rừng Phong Lâm. Còn nữa chuyện này cũng hãy báo về cho Đại Phong Lâm một tiếng đi."
"Tuân lệnh.! Ma thú vương." Ma thú bán hình và Hồn thú phục thị nghe thế thì liền lập tức nhận lệnh nhanh rời đi thông báo.
Xong Ma thú vương lúc này liền quay sang nhị đệ Hùng Sơn nói. "Nhị đệ.! Chúng ta cũng phải lập tức rời đi nhanh thôi."
Nhị đệ Ma thú Hùng Sơn vẫn chưa hiểu được vì sao đại ca lại có xấp xếp như vậy nên liền hỏi. "Nhưng tại sao lại phải làm như vậy vào lúc này.?"
Ma thú vương liền đứng lên thẳng người đáp. "Thời gian gấp gáp đệ hãy mau chuẩn bị đi, trên đường đi đại ca sẽ giải thích rõ hơn cho đệ sau."
Nói xong Ma thú vương liền lập tức hối thúc Ma thú Hùng Sơn rời đi xấp xếp chuẩn bị, còn Ma thú Hùng Sơn thì trong lòng vẫn hiện chưa rõ ràng cho lắm nhưng vẫn rất nhanh nhận lệnh rồi rời đi chuẩn bị.
----------.....----------
Thành Kinh Sư : Hoàng Cung
Lúc này tuy đêm đã khuya nhưng thư phòng của hoàng thượng hiện vẫn đang sáng đèn, vị thái giám cận thân của hoàng thượng lúc này thì hiện đang đứng một bên chăm chú mài mực cho hoàng đế.
Qua một lúc lâu thì hoàng đế liền buông xuống bút mực nhận lấy ngọc tỷ đóng dấu lên văn thư xong liền gấp lại đưa cho vị thái giám nói.
"Lập tức chuyển cho công bộ bảo họ hãy lập tức thi hành trấn an và hỗ trợ dân chúng ổn định đưa hết bọn họ rời Kinh Sư về an gia."
"Tuân mệnh hoàng thượng.!" Tên thái giám liền lập tức tuân mệnh nhận lấy văn thư rời đi chuyển cho công bộ.
Sau khi vị thái giám đã rời đi thì hoàng đế chỉ còn lại một mình ở thư phòng mắt mang vẻ tinh anh đang ngẫm nghĩ gì đó một lúc lâu rồi mới nhỏ nói.
"Ngư Long tuy quan trọng nhưng an sinh của dân chúng cũng không thể bỏ qua được."
"Haizz... Làm hoàng đế thật cũng không dễ dàng gì...."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.