Có người đã từng nói với nó, "Khi bạn đã loại bỏ những điều không thể, thì điều cuối cùng, dù khó tin đến đâu cũng chính là sự thật."
Cả chủ nhân cũ và chủ nhân mới đều không có khả năng trở về sửa cho nó... nơi này lại chỉ có ba người biết nó, vậy thì... người duy nhất có thể sửa cho nó chính là... thiên đạo!
Vương Bội bị chính suy nghĩ của mình dọa sợ, nhưng nó vẫn cố giữ vững tinh thần, lục đục rời khỏi phòng lưu trữ thế giới, chạy đi tìm thiên đạo.
Thiên đạo ở bên kia mặt lạnh một đường chạy thẳng về phòng, màn hình điện tử vẫn không ngừng phát ra hình ảnh, ánh sáng từ màn hình hắt lên khuôn mặt lạnh băng khiến nó càng thêm dọa người. Đột nhiên, biểu cảm của thiên đạo có biến hóa, lông mày khẽ chuyển động một động cung nhỏ, ánh mắt luôn hướng về màn hình cũng di chuyển ra phía cửa.
Tiểu hệ thống tìm tới?
"Thiên đạo, ngài có ở trong đó không?" Vương Bội đập cửa.
Bình thường, Vương Bội luôn bị thiên đạo ngó lơ, đập cửa cả buổi sáng cũng không được người ta để ý, hoặc có bị để ý cũng là loại bị thiên đạo dùng thiên lôi đánh thừa sống thiếu chết.
Đây là lần đầu tiên, cánh cửa ở dưới đợt gõ cửa đầu tiên của Vương Bội chậm chạp mở ra.
Gương mặt thanh lanh lạnh lùng tựa ngọc ở trong trí tưởng tượng của Vương Bội, dần dần hiện ra.
Tính ra, đây là lần đầu tiên Vương Bội được nhìn thấy thiên đạo. Khí thế của Vương Bội ngay tại thời điểm nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-khoi-dong-truy-tim-lo-suoi/1603155/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.