Người đâu?
Phó Kim Phong gấp gáp bật dậy khỏi ổ chăn, mắt ngọc điên cuồng quét ngang, quan sát xung quanh.
" Gấp gì thế? Mất gì sao?"
Đỉnh đầu đột nhiên phát ra âm thanh, Phó Kim Phong giật mình quay đầu, nam nhân y phục không chỉnh đề đứng ngược sáng, vạt áo cùng ông tay đều bị buộc ra phía sau, trên tay còn cầm theo hai xiên cá nhỏ đang tỏa ra mùi hương thơm phức.
Bởi vì y đứng ngược sáng, Phó Kim Phong không thể nhìn ra biểu cảm trên gương mặt của Nhiễm Thanh Vân, thế nhưng trong đại não lại xuất hiện ra một gương mặt cùng biểu cảm cực kì quen thuộc phù hợp với dáng vẻ hiện tại của Nhiễm Thanh Vân.
Phó Kim Phong điên cuồng lắc đầu, muốn đem toàn bộ hình ảnh lung tung trong đầu ném bay ra ngoài.
" Sao thế? Vận động buổi sáng à?" Nhiễm Thanh Vân bị bộ dáng vụng về của lò sưởi chọc cười không nhịn được buông lời trêu chọc.
" Ta mới không có." Phó Kim Phong hừ lạnh, rời khỏi ổ chăn lộn xộn.
" Cá nướng, hơi cháy một chút nhưng vẫn có thể ăn tạm lót dạ, đợi một chút tới thị trấn bên cạnh sẽ mua cho ngươi ăn đồ ngon." Nhiễm Thanh Vân nhét hai con cá nướng vào tay Phó Kim Phong, sau khi thu chăn vào không gian, thuận tiện búi tóc cho lò sưởi, mới nhận lại một con cá, cẩn thận cùng lò sưởi ăn sáng.
Nhưng Phó Kim Phong cầm một lúc vẫn duy trì dáng ngồi ngây ngốc nhìn cá trong tay, Nhiễm Thanh Vân còn tưởng lò sưởi không biết ăn, y cực kì tri
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-khoi-dong-truy-tim-lo-suoi/1603119/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.