Quốc gia mà Nhiễm Thanh Vân làm hoàng đế không phải là một quốc gia quá rộng lớn khiến người người kiêng nể, nhưng cũng không nhỏ mà không ai biết tới, thực lực đủ dùng, chưa phải nhún nhường bất kì quốc gia nào xung quanh cũng chưa từng được quốc gia láng giềng nào cung phụng, tự lực tự cường tự làm tự sống, nhưng ngày một phát triển, tài nguyên không thiếu, tiềm lực lại lớn đương nhiên trở thành miếng mồi của không ít quốc gia xung quanh.
Bọn họ yên ổn ở hoàng thành có thời gian rảnh cùng nhau tính kế tranh tranh đoạt đoạt một cái hoàng vị, những cũng trong lúc đó, binh sĩ biên cảnh mỗi ngày đều chiến đấu hết mình, sống trong lo sợ.
Quốc gia không lớn, nhưng Nhiễm Thanh Vân là hoàng thượng, không đến mức phải tự mình đưa quân cứu viện đến, tùy tiện chọn một tiểu tướng đưa quân cứu viện qua là được. Nhiễm Thanh Vân vốn là đang có ý định này. Làm gì có chuyện y sẽ vì một cái biên cảnh mà rời khỏi lò sưởi của y chứ.
Đúng không?
Nhiễm Thanh Vân đang viết tấu chương điều quân, Vương Bội liền đột ngột nhảy ra. Bộ dạng chính là không để cho Nhiễm Thanh Vân yên bình ở cùng lò sưởi.
[ Mong chủ nhân có thể tự mình thân chiến đẩy lùi kẻ địch bảo vệ biên cảnh, phần thưởng nhiệm vụ phụ, nhân đôi khả năng hấp thụ tiến độ trị liệu trong toàn bộ thời gian còn lại ở thế giới này.]
Nhân đôi tiến độ hấp thụ...
Toàn bộ thời gian còn lại...
Có chút hấp dẫn...
Nhiễm Thanh Vân nghiêm túc suy nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-khoi-dong-truy-tim-lo-suoi/1603103/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.