Nhiễm Thanh Vân nhận thấy lò sưởi đang sợ hãi, mặc kệ dục vọng không ngừng kêu gào, nhẹ nhàng đỡ lấy Phó Kim Phong, gỡ đi nụ hôn vụng về của y.
" Là ta gấp gáp, dọa ngươi sợ rồi đúng không? Đừng sợ, ta không làm gì cả, tới đây, ta giúp ngươi mặc áo." Nhiễm Thanh Vân dịu dàng, từng chút một vỗ về lò sưởi.
Phó Kim Phong đột nhiên cự tuyệt mặc quần áo, điên cuồng lắc đầu:" Thần không có sợ, thần muốn phục vụ bệ hạ."
Nhiễm Thanh Vân:"..."
Mặc dù y không muốn thừa nhận nhưng ở cả hai thế giới trước đều là do lò sưởi chủ động trước mấy tình huống giường chiếu này... có điều bộ dạng của lò sưởi khi đó, chắc chắn không đậm mùi miễn cưỡng như hiện tại.
Chắc chắn trong lòng y có gì đó khúc mắc, chỉ là y không dám nói ra. Đợi giải đáp xong khúc mắc, mới cùng y làm cũng không muộn đi. Nhiễm Thanh Vân âm thầm hạ quyết tâm, mặc kệ dục vọng bắt mắt dọa người, thành thật mặc quần áo.
" Ta đưa em về tầm điện." Nhiễm Thanh Vân bế ngang Phó Kim Phong, một đường trở về phòng, nhét y vào ổ chăn:" Nghỉ ngơi trước đi, dạo này xảy ra nhiều chuyện, dọa em sợ rồi."
" Thần... thần không có, bệ hạ đừng tức giận." Phó Kim Phong rụt rè lấy lòng.
Nhiễm Thanh Vân đương nhiên nhận ra lò sưởi đây là đang tự ép buộc mình, khẽ thở dài:" Em không cần sợ, ta không ép em, em cũng không cần tự ép mình, có gì không vừa ý cứ nói với ta, có gì khúc mắc cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-khoi-dong-truy-tim-lo-suoi/1603097/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.