Tận đến khi thái tử cho người đến, đưa người vào cung, ban chức tiểu thiếp, bảo hộ tại Lãnh Tâm cung, mọi người trong nhà Phó Kim Phong mới nhận ra, Phó Kim Phong vốn không phải chọc giận thái tử gì đó như lời đồn, y vốn là người có công cứu giá, là ân nhân của thái tử.
Một nhà chục người họ Phó bám vào hành động của Phó Kim Phong, ầm ầm thăng quan tiến chức, ai nấy đều nở nụ cười vui mừng, không một ai trong bọn họ nhớ ra, những năm tháng trước y bị đối xử ra sao, càng không nhớ nổi trận đòn oan uổng mà Phó Kim Phong phải chịu trước khi nhập cung.
Phó Kim Phong cả người đau đớn ngồi ngây ngốc trong một tiểu viện nhỏ tại Lãnh Tâm cung rộng lớn, y đến bây giờ vẫn chưa thích ứng được tại sao mình lại rơi vào hoàn cảnh này.
Phó Kim Phong vốn không ngờ cái người được y vô tình vớt được dưới giếng trời lại là tiểu thái tử đương triều a.
Y có công cứu giá, vậy thì chỉ cần ban cho y một chút tiền, y có tiền rồi, có thể ra ngoài tự lập, không cần dựa vào bất kì ai, cũng không sợ người khinh bạc.
Cớ sao lại muốn lập một nam nhân như y làm thiếp, thái tử đây là muốn làm gì?
Phó Kim Phong muốn gặp thái tử nói cho ra lẽ, lại không một lần được phép gặp mặt. Có lẽ chỉ là một ân công nho nhỏ không đáng được để ý, nhiệt tình ban cho cái chức tiểu thiếp, thái tử đã cảm thấy quá đủ rồi nên cũng không hề để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-khoi-dong-truy-tim-lo-suoi/1603088/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.