Sáng hôm sau, toàn bộ môn hộ thuộc tất cả các môn phái đều phải tham gia thính giảng, mặc dù buổi thính giảng tổ chức ở môn phái của Phó Kim Phong nhưng Phó Kim Phong vẫn không đủ khả năng để được chọn làm giảng sư, giảng sư của bọn họ, vẫn là Nhãn Lang.
Nhiễm Thanh Vân không muốn tham gia lắm... vừa nhàm chán lại còn không có lò sưởi.
Nhiễm Thanh Vân ngồi ở bàn trà, không có ý định rời đi.
" Nhiễm Thanh Vân, ngươi không đi nghe thính giảng sao?" Phó Kim Phong ngồi bên cạnh ăn bánh hoa mai, nhỏ giọng thắc mắc.
" Đệ tử không muốn đi."
" Sao lại không đi! Nghe thính giảng rất có lợi cho tu luyện đó."
" Đệ tử muốn ở cạnh sư tôn. Sư tôn đi cùng con thì con sẽ đi." Ta mà còn phải nghe mấy lão đầu kia xàm ngôn sao?
" Ngươi đừng có tùy hứng, mau đi đi."
" Con không muốn."
" Đừng để ta dùng biện pháp mạnh." Phó Kim Phong không kiên nhẫn quát.
" Làm gì mà lớn tiếng vậy, con đi là được chứ gì!" Mặc dù không hiểu vì sao lò sưởi muốn y phải đi nghe thính giảng, nhưng y cũng không muốn lò sưởi vì chuyện nhỏ nhặt này mà giận dỗi mình cho nên cũng nhanh nhẹn đứng dậy rời đi.
" Trở về sẽ mua bánh hoa quế cho sư tôn."
" Được."
Ánh mắt Phó Kim Phong nhìn theo bóng lưng Nhiễm Thanh Vân, càng ngày càng trở nên phức tạp.
Nhiễm Thanh Vân rời đi rồi, Phó Kim Phong mới nặng nề thở hắt ra.
Lặng nhìn chiếc bánh hoa mai cô độc nằm trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-khoi-dong-truy-tim-lo-suoi/1603079/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.