Mặt trăng đột nhiên bị mây che khuất, Nhiễm Thanh Vân vốn dĩ vẫn luôn ngẩng đầu nhìn lên trên liền không còn hứng thú nhìn trời nữa, lục đục trở lại giường, từ từ chìm vào giấc ngủ.
Nhớ lò sưởi, thật mong có thể nhanh chóng gặp lại lò sưởi.
" Nhiễm sư đệ, sắp tới đệ sẽ là đệ tử đại diện cho môn phái ta đi thi đấu giao hữu đó." Lại Lợi bê đĩa rau xào đặt xuống bàn ăn, tiện thể thông báo với Nhiễm Thanh Vân.
Mặc dù bọn họ đều đã qua Trúc cơ, không cần ăn cũng có thể sống, nhưng một đám người bọn họ đều chưa từng bỏ thói quen ngày hai bữa, một phần là do không muốn từ bỏ mĩ vị nhân gian, một phần là do lúc mọi người quây quần ăn cơm sẽ có nhiều thời gian để bàn chuyện hơn.
Ví dụ như hiện tại, Lại Lợi sử dụng bữa ăn này, thông báo với mọi người về việc bầu cử đại diện đi tham gia cuộc đấu giao hữu giữa các môn phái với nhau, do những môn phái thuộc top 10 mạnh nhất xoay vòng tổ chức. Người đại diện thi đấu thường là đệ tử có tu vi cao nhất môn phái, mọi năm đều là do Lại Lợi đi, năm nay Nhiễm Thanh Vân tu vi cao hơn, Lại Lợi liền để xuất y đi.
Nhiễm Thanh Vân không muốn đi, trực tiếp từ chối:" Không muốn."
" Nhiễm Thanh Vân, sao đệ có thể nói như thế được, để phải vì thành tích của môn phái chứ, Tông chủ cũng đã có ý thức xây dựng rồi, đệ không thể nói không là không được." Lại Lợi không nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-khoi-dong-truy-tim-lo-suoi/1603070/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.