" Giết anh ta!"
Đúng rồi, lò sưởi muốn nhắc đến chuyện giết người... giết người không phải chủ đề khó, ta rất có kinh nghiệm. Nhưng vừa rồi y cũng đã hỏi danh tính của kẻ đó... lò sưởi không hề trả lời mà!!
Chủ đề liên quan đến giết người mà lò sưởi muốn nghe là gì đây?
Giết người... giết người...
Đúng rồi! Giết người!
Chính là nó!
Nhiễm Thanh Vân cực kì hào hứng trước chủ đề mà y vừa tìm được, nóng lòng muốn thử. Y nhẹ nhàng đặt tay ở cằm nhỏ của Phó Kim Phong điều chỉnh sao cho vị trí tầm nhìn của y chính là mắt của mình... Nhiễm Thanh Vân không nhanh không chậm mở miệng.
" Đám người đó anh đã giết hết toàn bộ rồi, tất cả những người tổn thương em, anh đều giết."
"..."
Nhiễm Thanh Vân:"..."
Cho nên thế này là chọn đúng hay sai chủ đề vậy?
" Hức..."
Nhiễm Thanh Vân:"..."
Ta không hề làm gì cả! Ta không to tiếng, không động tay động chân... ta không có! Lò sưởi khóc chắc chắn không phải lỗi của ta... nồi này nhất quyết không đội.
Phó Kim Phong ngồi ở trên bàn bếp đột nhiên lặng lẽ rơi nước mắt, hại Nhiễm Thanh Vân luống cuống tay chân không biết phải làm sao.
[ Chúc mừng chủ nhân, ngài đã chọn đúng chủ đề rồi.]
Cút! Chúc mừng cái rắm.
Phải chứng kiến cảnh lò sưởi nhà mình rơi nước mắt, có chỗ nào đáng chúc mừng? Nhiễm Thanh Vân đau lòng muốn chết, ôn nhu giúp Phó Kim Phong lau đi những giọt nước mắt ấm nóng kia, dịu dàng an ủi:" Đừng khóc, ngoan."
Phó Kim Phong khẽ chớp mắt, tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-khoi-dong-truy-tim-lo-suoi/1603057/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.