Nhiễm Thanh Vân khó khăn lắm mới đặt được lò sưởi xuống giường, nhẹ nhàng gỡ bàn tay đang bám lấy cổ mình ra. Phó Kim Phong làm loạn một ngày, hiện tại cơ thể được thả lỏng, đã ngủ mất từ lúc nào, Nhiễm Thanh Vân chỉ cần gỡ nhẹ một cái đã có thể thoát ra.
Nhìn Phó Kim Phong lẫn trong đệm chăn, gương mặt mặc dù đang ngủ nhưng vẫn còn căng thẳng Nhiễm Thanh Vân có thể đoán ra được phần nào tính nghiêm trọng của việc xảy ra ngày hôm nay.
Y cẩn thận chỉnh lại tư thế ngủ cho Phó Kim Phong, nhẹ nhàng chạm vào mi tâm xoa nắn, giúp y có thể ngủ thoải mái hơn. Khi các cơ mặt của lò sưởi đã hoàn toàn giãn ra, Nhiễm Thanh Vân mới thu tay lại, nhân lúc lò sưởi ngủ mà rời đi xử lý chính sự.
Những kẻ làm tổn thương lò sưởi, y chắc chắn sẽ không để yên.
[ Chủ nhân, ngài đừng có làm loạn thế giới của người ta chứ! May dừng tay lại...] Vương Bội điên cuồng nhắc nhở, ngăn cản động tác tiếp theo của Nhiễm Thanh Vân.
Hử?
Nhiễm Thanh Vân làm như không nghe thấy, tiếp tục hành động của mình, tận đến khi thỏa mãn mới dừng lại.
[ Hu hu, chủ nhân, người đừng có tùy hứng nữa mà... người đừng có làm bậy nữa mà... tôi khó khăn lắm mới có thể qua mắt được thiên đạo để có thể thiết lập thân phận cho chủ nhân, người làm như vậy, những thế giới sau tôi muốn qua mắt thiên đạo sẽ càng khó khăn đó.] Vương Bội điên cuồng gào thét.
Ta biết rồi, ta biết rồi... phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-khoi-dong-truy-tim-lo-suoi/1603055/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.