Nhiễm Thanh Vân làm như không nghe thấy tiếng cảnh cáo của y, tiến tới bên cạnh Phó Kim Phong, túm lấy cánh tay của Phó Kim Phong kéo y vào trong lòng, ẩn ý nói:" Em... muốn... anh... làm... hết... thì... có... thể... nói... thẳng... ra..."
Phó Kim Phong bị Nhiễm Thanh Vân mờ ám thổi hơi vào tai... đỏ mặt, tránh né:" Anh nói gì khó nghe thế? Tôi không hiểu gì hết."
Nhiễm Thanh Vân nhìn bộ dạng chối bỏ của Phó Kim Phong, dễ thương đến không kìm được mà bật cười, không thể trêu lò sưởi quá... y sẽ tự ái mà giận dỗi mất:" không... có... gì."
Nhiễm Thanh Vân tạm dừng việc tu luyện, ngoan ngoãn nghe theo lò sưởi, nổi lửa nấu cơm. Cuộc sống của hai người cứ bình dị trôi qua như vậy, Nhiễm Thanh Vân cực kì hài lòng, cũng không quá đặt nặng vấn đề có tăng cấp lên nữa hay không. Mỗi ngày rảnh rỗi thì sẽ tu luyện một chút, bận bịu thì cùng lò sưởi ôm ôm tăng tiến độ trị liệu.. sinh hoạt thật sự rất hoàn hảo.
Thế nhưng chuyện gì đến cũng phải đến, ông trời cho y tư sắc lại lấy mất của y sự bình yên, muốn một đời ẩn cư an nhàn? Nằm mơ.
Hôm đó là vào một ngày đẹp trời, gió mát nắng vàng, nền trời trong xanh không một gợn mây, không khí trong lành không hề có mùi xác sống hôi thôi... lại từ khu rừng phía dưới bọn họ điên cuồng bốc lên một ngọn lửa nuốt trọn tất cả, nơi được Nhiễm Thanh Vân coi là hàng rào bảo vệ đột nhiên trở thành mối đe dọa nguy hiểm. Khói từ dưới cánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-khoi-dong-truy-tim-lo-suoi/1603038/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.