Phó Kim Phong không mặc khôi giáp, chỉ là y phục làm từ chất liệu vải trắng tinh những cũng cực kì nổi bật, đứng trong đám người trở thành một sự tồn tại vô cùng đặc biệt. Bởi vì cho đến tận bây giờ y vẫn không biết cưỡi ngựa, cho nên y được đám người Nguyên Mông dùng xe ngựa trở đến chiến trường.
" Chỉ cần đánh bại Tạ Tuy, các người sẽ chữa khỏi cho Thanh Vân đúng không?" Phó Kim Phong ngồi trong xe ngựa nghi ngờ hỏi lại.
" Đúng, ta lừa thiếu hiệp làm gì chứ, chỉ cần thiếu hiệp làm xong chuyện, chúng tôi chắc chắn sẽ tiến hành chữa trị hoàn toàn cho Nhiễm công tử." Đại Cát Hãn là hoàng thái tử của Nguyên Mông, đích thân ngồi cùng một xe ngựa với Phó Kim Phong.
" Một lời đã định." Phó Kim Phong lớn giọng.
" Một lời đã định." Đại Cát Hãn cương chính gật đầu.
Phó Kim Phong tùy tiện nắm chặt quạt giấy trong tay, bước xuống xe ngựa. Chân vừa chạm xuống nền đất, ngọn gió mang theo hương vị tanh tưởi đẫm máu ập tới. Phó Kim Phong cảm nhận mùi vị khó chịu nhăn mày.
Từ đây nhìn ra xa, có thể thấy được bóng dáng những binh sĩ quyết tử trên chiến trận. Kẻ cầm đao, người cầm kiếm, anh dũng chiến đấu. Một bên là sĩ khí ngang tàn chiếm đoạt từng tấc đất, mở rộng giang sơn bờ cõi, một bên là hào khí anh hùng, quyết liệt bảo vệ bờ cõi quê hương đến hơi thở cuỗi cùng... cho dù mục đích có khác nhau, bọn họ vẫn có chung một kết cục, gục ngã trên chiến trường.
Mục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-khoi-dong-truy-tim-lo-suoi/1603020/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.