Ở cùng Phó Kim Phong một thời gian, Nhiễm Thanh Vân phát hiện nền tảng võ công của người này cực kì tốt, tuổi mặc dù còn trẻ nhưng so với cái tên Tử Đông Kha kia thì chắc chắn là một trời một vực.
Nhiễm Thanh Vân sau khi suy nghĩ lựa chọn giữa mặt mũi và sức mạnh, liền quyết định chọn cái thứ hai. Nhiễm Thanh Vân bám theo Phó Kim Phong, điên cuồng muốn y dạy võ công cho mình.
" Nhưng mà ta chưa từng dạy ai cả." Phó Kim Phong bất đắc dĩ nói.
" Thì hiện tại Phong ca ca có thể dạy ta mà." Nhiễm Thanh Vân cười nói.
" Nhưng mà...."
" Làm gì có nhiều nhưng mà thế, Phong ca ca tốt nhất, Phong ca ca dạy đệ đi mà."
Phó Kim Phong kiên định không nổi hai ngày đã bị Nhiễm Thanh Vân mặt dày làm cho sụp đổ, y cuối cùng cũng giơ tay chịu trói.
" Được rồi, ta dạy đệ là được chứ gì." Phó Kim Phong hướng Nhiễm Thanh Vân thờ dài một hơi.
" Phong ca ca tốt nhất!"
Phó Kim Phong nhanh tay làm nốt việc còn dở dang, sau đó nắm tay Nhiễm Thanh Vân kéo đi.
Ở nơi này một đoạn thời gian, Nhiễm Thanh Vân cũng mới chỉ mơ hồ nhớ được cách ra khỏi hang động, chứ còn chưa tìm hiểu được toàn bộ hang động này.
Phó Kim Phong dẫn anh tới một căn phòng tràn đầy ánh nến, trên tường còn có đặt bốn cái bài vị.
" Phong ca ca, người đưa ta tới đây làm gì?"
" Bái sư."
" Hả?"
" Để đệ bái ta làm sư, như thế ta có thể dạy đệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-khoi-dong-truy-tim-lo-suoi/1602998/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.