Nhiễm Thanh Vân nhìn hai cái móng vuốt ngắn ngủi của mình, lại nhìn đám trẻ con bên dưới.
Đây là lúc trí thông minh thiên tài của ta phát huy.
" Ditme, đứa nào ném tao?" Đứa trẻ đột nhiên bị vật cứng ném trúng đầu, đau điếng hét lên.
không có ai?
Bọn họ lần lượt bị đống sỏi nhỏ từ trên trời rơi xuống đập trúng, đau điếng đến ôm chặt đầu.
" Có ma..."
" Mẹ ơi, có quỷ, cứu con."
Dù có lưu manh như thế nào thì trẻ con vẫn chỉ là trẻ con, bị dọa vẫn sẽ sợ hãi khóc lóc gọi cha mẹ.
Nhiễm Thanh Vân ở trên bờ tường hừ lạnh một tiếng, phất đuôi đem toàn bộ đống sỏi đá còn lại gạt xuống bên dưới. Thủ tiêu xong hung khí, mới nhảy khỏi bờ tường, đi về phía cục thịt nhỏ bẩn thỉu trong góc.
Nhìn có chút quen mắt!
Nhiễm Thanh Vân tiến tới gần, nhẹ nhàng liếm lên mu bàn tay bất động trên mặt đất.
" A..."
Một người một mèo, nhìn nhau chằm chằm.
Cái tên nhóc bị ném ra khỏi nhà tối qua!
Nhiễm Thanh Vân không tiếng động cảm thán.
Đứa trẻ từ trên xuống dưới đều không có chỗ nào sạch sẽ, đồng phục ngoài những nét vá vụng về trồng tréo còn có thể nhìn ra được những vết bẩn mới trên đó!
Cậu bé nhìn con mèo đột nhiên xuất hiện một lúc mới chậm rãi phản ứng, tiến tới nhặt cặp sách của mình lên:" Mày... tao... tao làm ồn đến mày sao?"
Nhiễm Thanh Vân:"..."
Đừng có tùy tiện xoa đầu ta, hừm hừm.
" Người mày lạnh quá! Tối qua bị mưa làm ướt à?" Cậu bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-khoi-dong-truy-tim-lo-suoi/1602979/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.