“Công tử… đại nghĩa.” Tên thị vệ mặt sẹo và cả tên thị vệ còn lại đứng trước mặt hắn chắp tay cung kính.
Bày tỏ sự xin lỗi vì đã hiểu lầm La Hồng trước đó.
Lúc này La Hồng đang bối rối.
Sắc mặt hắn trắng bệch, môi mỏng khẽ run lên, đừng khen ta, ta cũng không muốn sự việc diễn ra như thế này đâu.
Lần hành động đầu tiên của kẻ phản diện đã bị chệch đường ray đến mức này, còn hình như biến khéo thành vụng nữa.
Dường như hắn nhìn thấy bảng hiển thị chỉ số tội ác đang -1, -1, -1… ngay trên đầu mình.
“Không được… không thể tiếp tục như vậy, phải tìm cách khác mới được.” La Hồng hít một hơi thật sâu.
Hắn ở đây là để trở thành nhân vật phản diện, không phải là để trừng phạt cái ác và đề cao cái thiện.
La Hồng hắn, chính là kẻ xấu!
Ánh mắt hắn lướt ngang qua, tầm nhìn rơi vào thân ảnh của cô chủ quán đậu hoa có khuôn mặt lấm tấm than đen và bùn vàng.
Nghĩ một chút, La Hồng lôi từ trong túi ra hai thỏi bạc, dùng tay ném hai thỏi bạc rơi xuống trước mặt cô chủ quán.
“Ngươi, bổn công tử mua, từ nay về sau, ngươi là người của bổn công tử ta.” La Hồng bày ra dáng vẻ đăng đồ tử trắng trợn cướp đoạt dân nữ, nói.
Diêu Tĩnh sửng sốt, nhìn hai thỏi bạc trên mặt đất, cảm thấy luống cuống.
La Hồng nhìn Diêu Tĩnh đang không biết làm sao, khóe miệng nhếch lên một chút.
Không hổ là quả hồng mềm bản công tử coi trọng nhất.
Có lẽ, giờ phút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-ke-phan-dien/1600721/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.