Chương trước
Chương sau
Một nắm đấm kim loại đập vào mặt học viên đáng thương, và đồng thời, 'Người chiến thắng', xuất hiện được viết bằng những chữ cái in đậm, to, giờ bay lơ lửng trên đầu Nate.
"Chuyện này đang bắt đầu trở nên nhàm chán một chút," Nate nói.
Cậu ấy mở màn hình trò chơi và bắt đầu kéo xuống danh sách bạn bè của mình. Không có nhiều người trong danh sách, vì cậu ấy thường chỉ gửi yêu cầu đến những người mà cậu ấy thấy thú vị.
“Chết tiệt, cậu ta là ai?” Nate nói trong tức giận. “Mình đã gửi cho tất cả những người trực tuyến trong danh sách bạn bè yêu cầu chiến đấu, và hóa ra cậu ta không phải là một trong số họ. Thậm chí tệ hơn, mình thậm chí không thể nhớ tại sao mình đã thêm bạn bè với một nửa số người này trước đó.”
Ở bên cạnh Nate và theo dõi những trận đấu gần đây nhất của cậu ấy, có vẻ như Nate đã trở nên mạnh mẽ hơn, thật sự rất mạnh mẽ. Thật đáng tiếc nếu trận đấu này xảy ra, chỉ có Sam mới có thể nhìn thấy nó.
"Bình tĩnh," Sam nói. "Có lẽ cậu ta không giống chúng ta. Không phải ai cũng chơi trò chơi nhiều như vậy. Ngay cả khi cậu ta nói rằng cậu ta sẽ gửi cho anh một lời mời, cậu ta cũng không nói khi nào."
Tại thời điểm này, Sam thực sự đã tổng hợp gần như mọi thứ lại với nhau và đã đoán được Cursed child là ai. Mặc dù sức mạnh của họ không giống nhau, nhưng đó là điều duy nhất cậu có thể nghĩ đến, khi nghe những gì cậu ta đã nói vào cuối trận đấu.
Sam chỉ đưa ra giả thuyết này sau khi phát hiện ra rằng Logan là người tạo ra trò chơi. Có lẽ khi Quinn làm mái vòm bóng tối đó, Quinn bắt đầu thể hiện sức mạnh tương tự như những gì cậu ta đã sử dụng trong trò chơi.
Với Logan, Quinn luôn có thể yêu cầu Logan lập trình nó, vì vậy sức mạnh của Quinn trông khác khi thực hiện nó trong trò chơi. Bằng cách này, dị năng của Quinn sẽ vẫn được giữ bí mật với thế giới.
Nhưng Sam không muốn nói với Nate điều này; trước hết, đó chỉ là lý thuyết, và Sam không chắc trăm phần trăm điều này là đúng. Điều thứ hai là, Sam muốn nhìn thấy niềm vui trên khuôn mặt của Nate khi cậu ấy phát hiện ra Cursed child và Blood evolver là cùng một người.
***
Bên trong võ đường, hai người đang yên lặng ngồi đối diện nhau. Quinn không thể tin vào những gì mình vừa nghe được. Tất nhiên, mọi người không thể rời khỏi quân đội một cách tự do khi họ muốn, đặc biệt là đối với một giáo viên vẫn còn đang trong nhiệm kỳ của họ. Nhưng điều Quinn không biết là Leo có nhiều điều kiện đặt ra khi thầy ấy đồng ý làm giáo viên của trường, một trong số đó cho phép thầy ấy rời đi bất cứ khi nào mình muốn.
Điều này không bình thường đối với các giáo viên hay quân đội nhưng đó là một trong những điều cho phép họ lôi kéo thầy ấy về phía họ.
Tin tức này đã làm cho Quinn buồn bã. Leo là người trưởng thành đầu tiên đối xử bình thường với cậu ngay cả khi cậu ở cấp độ thấp, và ngay cả sau khi phát hiện ra cậu là một Ma cà rồng. Không có nhiều người ngoài kia như thầy ấy.
“Em có thể hỏi tại sao?" Quinn hỏi.
"Tất nhiên, đó là lý do tại sao tôi muốn nói chuyện với em," Leo trả lời. "Tôi bắt đầu nhận ra điều đó sau những gì đã xảy ra trong sự kiện này. Em biết đấy, tôi biết em, Peter và cậu bé Fex là loại người giống nhau. Học viên Fex đã không trở lại, và chúng tôi được thông báo rằng cậu ấy đã chuyển đến căn cứ khác do một số vấn đề phức tạp xảy ra, nhưng khi cố gắng tìm hiểu thêm về những gì đã xảy ra với cậu ta, tôi không thể lần được thông tin gì.”
"Không chỉ vậy mà trong chính sự kiện này, tôi đã gặp một người khác giống như em."

“Thầy ấy đang nói về Ma cà rồng sao? Những người khác cho biết đã có người đến bắt Fex. Có khả năng đó là người mà thầy ấy đang nói đến không?” Quinn nghĩ.
"Tôi đoán rằng cô ấy đã ở đó để cứu Peter, và bây giờ Peter không còn ở đây nữa, tôi tin rằng họ đã thành công. Nhưng trong thời gian đó, hai chúng tôi đã chiến đấu với nhau."
Nghe điều này khiến Quinn bị sốc. Thấy rằng Leo vẫn ổn, ngay cả trong sự kiện, hẳn có nghĩa là thầy ấy có thể đối đầu với một Ma cà rồng trưởng thành. Leo thực sự rất mạnh mẽ. Đồng thời, Quinn ước rằng cậu có mặt ở đó để xem trận chiến.
Cậu có thể học được rất nhiều điều khi xem hai đối thủ có kinh nghiệm phong phú.
"Nếu hai chúng tôi chiến đấu với toàn bộ sức mạnh, tôi thực sự không biết ai trong chúng tôi sẽ thắng. Cuộc đối đầu của chúng tôi diễn ra ngắn ngủi, nhưng nó đủ để tôi nhận ra rằng có mặt ở đây đã khiến tôi yếu hơn một chút. Sau chiến tranh, tôi nghĩ có lẽ đã đến lúc tôi nghỉ ngơi và dạy dỗ một thế hệ mới. Tuy nhiên, tôi đã không nhận ra hệ thống hiện tại đã hỏng bét như thế nào.”
"Không chỉ vậy, giờ tôi ở đây quá mạo hiểm. Tôi không hối hận vì đã tham gia giúp đỡ các em. Điều đó mang lại niềm vui cho trái tim tôi. Nhưng nếu quân đội phát hiện ra, tôi không biết chuyện gì sẽ xảy ra. Dường như có những thế lực lớn hơn đang đánh cờ ở đây mà chúng ta không thể nhìn thấy.”
"Quinn, để tôi nói cho em biết. Có một cuộc chiến sắp xảy ra. Cho dù nó sẽ là cuộc chiến chống lại nhau, con người chống lại con người, chống lại Dalki, hay một thế lực vô danh, tôi không biết. Nhưng tôi muốn ở đó để bảo vệ bạn bè của mình và gia đình khi tôi có thể. Để làm được điều đó, tôi cần phải rèn luyện lại một lần nữa, và tôi không thể làm điều đó ở đây."
Cảm giác mà Quinn có cũng giống như Leo. Cậu nghĩ những người khác sẽ không có cảm giác lo lắng như thế này trên vai của họ. Rằng cuộc sống hiện tại mà họ đang sống có thể bị lấy đi bất cứ lúc nào. Và người cuối cùng mà cậu nghĩ sẽ cảm thấy họ cần phải trở nên mạnh mẽ hơn là Leo. Thầy ấy đã rất mạnh. Tuy nhiên, thầy ấy vẫn cảm thấy cần phải mạnh mẽ hơn để bảo vệ những người xung quanh mình.
"Cảm ơn thầy đã nói cho em biết. Em hiểu, nhưng tại sao thầy lại cảm thấy cần phải nói với em. Sau tất cả, thầy biết em khác biệt." Quinn trả lời. Sau đó, Leo mỉm cười với Quinn.
"Bởi vì mặc dù chúng ta có thể khác nhau theo một cách nào đó, nhưng tôi cảm thấy chúng ta gần như giống nhau ở một khía cạnh khác. Cả hai chúng ta đều muốn trở nên mạnh mẽ để bảo vệ những người xung quanh. Khi chúng ta gặp nhau lần đầu tiên, tôi đã cảm nhận được điều đó."
"Về món quà chia tay, có hai thứ tôi muốn tặng em."
Leo sau đó đưa tay ra phía sau và lấy ra thứ trông giống như ba viên tinh thể quái thú. Mỗi viên có lớp bên ngoài trong suốt.
"Đây là những tinh thể quái thú?" Quinn vừa nói vừa nhìn kỹ chúng. "Nó ở cấp độ nào? Chúng thể hiện quá rõ ràng rồi!"
"Những viên tinh thể này ở cấp độ cao cấp. Chúng được chọn đặc biệt để chế tạo thành vũ khí loại găng tay. Tôi ước tôi có thể đưa cho em một trong những vũ khí của riêng tôi, nhưng có một lý do cụ thể khiến tôi không thể. Nhưng đây là lựa chọn tốt nhất tiếp theo. "
Leo vừa nói vừa cố gắng đặt những viên pha lê vào tay Quinn, nhưng gần như ngay lập tức, Quinn đẩy những viên pha lê về phía Leo.
"Em không thể. Em không tự mình kiếm được những thứ này. Cảm giác không ổn." Quinn nói.
"Bây giờ không phải là lúc để ngu ngốc như vậy. Khi em đang chiến đấu với kẻ thù, em có nghĩ rằng họ quan tâm đến việc làm thế nào em có được những viên pha lê này không? Khi em cần bảo vệ những người thân thiết với mình, lấy sức mạnh từ đâu liệu có quan trọng không? Hay là em có muốn nhìn thấy những người thân thiết của em chết vì một số niềm tự hào ngớ ngẩn? " Leo khá nghiêm khắc và thẳng thắn khi nói điều này, nhưng thầy ấy cần phải như vậy.

Quinn chỉ mới 16 tuổi, nhưng chẳng bao lâu nữa, cậu sẽ trở thành một người trưởng thành và rời đi, và ai biết được khi nào cuộc chiến sẽ lại bắt đầu.
Sau khi nghe những lời khôn ngoan của Leo, Quinn lấy viên tinh thể và đặt chúng vào lòng mình lúc này.
"Cái thứ hai tôi muốn tặng cho bạn không phải là một món quà, mà là thứ chỉ có thể dạy được. Trước hết, hãy nói cho tôi biết em nghĩ vũ khí của tôi đang ở cấp độ nào?" Leo hỏi khi thầy ấy rút kiếm ra và đặt nó xuống cho Quinn nhìn.
Cậu đã chứng kiến Leo đánh bại Dalki chỉ bằng một đòn tấn công, và cậu biết thầy ấy rất mạnh. Để có thể mạnh như vậy, nó phải ở một cấp độ tuyệt vời.
"Nó là một vũ khí huyền thoại?" Quinn hỏi.
"Chà, em sẽ ngạc nhiên hơn khi tôi nói với em rằng nó chỉ ở cấp bậc vương cấp!" Leo nói tiếp. "Trong quá khứ, trước khi Beast weapon tồn tại, có một nhóm người có thể cắt những tảng đá khổng lồ bằng kiếm của họ.”
"Tuy nhiên, không một ai trong số họ có dị năng mà chúng ta biết ngày nay, nhưng họ chắc chắn có sức mạnh vượt xa sức mạnh của một con người bình thường."
Nghe điều này, Quinn nghĩ những người này nghe giống như Ma cà rồng, với những thứ họ có thể làm, nhưng rõ ràng Leo không đi theo hướng đó. Dù biết Quinn khác biệt nhưng chưa một lần gọi cậu là Ma cà rồng.
"Tôi là hậu duệ của những loại người này, đây không phải là dị năng, và sự thật, mọi người ngoài kia đều có khả năng đạt được kết quả như vậy. Một số thậm chí đạt được điều đó mà không nhận ra. Đó là thứ đã cứu tôi trong chiến tranh. Điều này bên trong cơ thể chúng ta, và nó được gọi là Qi. Tôi muốn dạy em kỹ thuật đặc biệt này, và hy vọng, em sẽ có thể sử dụng nó một cách khôn ngoan.”
"Nhưng trước cả điều đó, tôi sẽ cần giải thích cho em cách tôi biết về nó và làm thế nào tôi cũng được biết đến như một anh hùng, một kiếm sĩ mù."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.