Âm thanh của bước chân có thể được nghe thấy to và rõ ràng. Leo thậm chí còn có thể nhìn thấy năng lượng khi mỗi bàn chân dậm trên mặt đất. Thầy ấy đã kích hoạt dị năng của mình nhiều hơn một chút và bây giờ tầm nhìn của thầy ấy thậm chí còn rộng hơn hầu hết mọi người có thể nhìn thấy bằng mắt của họ. Không quan trọng có bao nhiêu cây cối hay chướng ngại vật cản đường. Bất cứ thứ gì đang hướng về phía thầy ấy, thầy ấy sẽ có thể nhìn thấy nó rõ ràng và thầy ấy đã làm được. Một ngọn lửa năng lượng lớn màu đỏ dường như đang lao về hướng của thầy ấy. Năng lượng của quái thú dường như trở nên hoang dã hơn ở bên ngoài nhưng khi nhìn gần hơn và về phía lõi của tinh thể quái thú. Leo có thể thấy năng lượng thực sự đang cô đặc hơn. Những ngọn lửa hào quang đang xâm nhập vào tinh thể trong khi phần còn lại thì lấp lánh bên ngoài. Đây là những gì đã xảy ra khi một con quái thú chuẩn bị chuyển sang trạng thái cuồng nộ. Ngay sau đó năng lượng ngưng tụ sẽ bùng nổ và sức mạnh của quái thú sẽ tạm thời tăng lên. "Nếu nó đạt đến trình độ đó, nó có thể hơi bất tiện một chút." Leo than vãn khi rút thanh kiếm đáng tin cậy của mình ra. Leo không cần phải di chuyển khỏi vị trí thầy ấy đang ở, con quái thú đã tiến về phía thầy ấy nên thầy ấy đứng đó và chờ đợi. Cuối cùng, con quái thú đã lao tới và quật ngã những cái cây trên đường đi của nó. Thật không may, Leo đã không thể thấy rằng chính con quái thú đã bị thương từ trận chiến với các học viên. Dị năng của thầy ấy cho phép thầy ấy nhìn thấy đường viền của con quái thú và những thứ xung quanh thầy ấy nhưng thầy ấy không thể nhìn thấy những chi tiết rõ hơn. Nếu quái thú gần chết, thầy ấy có thể biết được từ hào quang của chúng nhưng con này vẫn còn rất nhiều sự sống. Ngay lập tức, sáu luồng năng lượng đỏ phóng ra về phía Leo. Tập trung tâm trí, thầy ấy đợi cho đến khi tất cả các đường năng lượng màu đỏ giao nhau, trong khoảnh khắc đó thầy ấy vung một nhát kiếm của mình. Sáu dây leo tính đâm vào người thầy ấy đều đã bị chặt đứt. Leo có thể thấy rằng năng lượng vẫn đang chảy qua các dây leo khi chúng bắt đầu mọc lại, nhưng điều thầy ấy quan tâm hơn là năng lượng tích tụ trong cơ thể con thú. Bỏ qua những sợi dây leo và nhìn vào đầu của con thú, nó khá lớn và cách đó một khoảng cách. “Haiz, Mình không muốn đi đến tận đó,” Leo nói. Thầy ấy đặt thanh kiếm của mình vào vỏ và chuẩn bị tinh thần. Khi thầy ấy chắc chắn mục tiêu của mình sẽ ở đâu, một cử động duy nhất, đưa toàn bộ năng lượng của thầy ấy ra và rút lưỡi kiếm ra khỏi vỏ nhanh nhất có thể. Một dòng năng lượng của chính thầy ấy đã rời khỏi thanh kiếm khi nó được rút ra khỏi vỏ. Dòng năng lượng mỏng và có màu trắng nhưng con quái thú không kịp phản ứng và nó đã hoàn toàn xuyên qua cổ nó. Một lúc sau đầu quái thú bắt đầu trượt khỏi cổ và rơi xuống đất, không lâu nữa là cơ thể của nó ngã xuống. "Tao đoán mày không thể tái tạo đầu của mình." Leo nói.
Sau khi đánh bại con quái thú, thầy ấy không dừng lại một chút nào, thậm chí không rút lõi tinh thể ra khỏi cơ thể nó. Thầy ấy không có nhiều thời gian để điều tra khu vực trước đó, và quái thú đã bất ngờ xuất hiện và tấn công thầy ấy. Nhưng trong lúc chiến đấu, thầy ấy đã phát hiện ra thứ gì đó khi nhìn vào hào quang quái thú từ vị trí của mình, đằng xa là xác chết của các học viên. Họ không còn tạo ra một ngọn lửa hào quang nữa, nhưng một chút tinh hoa còn sót lại vẫn luôn hiển hiện trên cơ thể họ vài giờ sau đó. Ngay bây giờ, các học viên là ưu tiên hàng đầu và nếu họ đụng độ những con quái thú tương tự như con mà thầy ấy vừa đối mặt. Thầy ấy lo sợ điều tồi tệ nhất có thể xảy ra với các học viên. **** Quay lại chỗ những người khác, ngay cạnh sườn núi. Del và một vài học viên khác đang quyết định xem mình phải làm gì. Del đã gọi đến, những người trợ giúp chính và những học viên xếp hạng mạnh nhất để xin lời khuyên của họ. Trong lớp của Del, không có nhiều học viên giỏi. Có một vài học viên cấp 6 và một vài học viên cấp 5 nhưng đó là tất cả những gì lớp này có. Vorden được coi là một trong những học viên mạnh nhất mặc dù với trình độ cậu ấy, nhưng cậu ấy đã không được mời đến cuộc họp nhóm mà Del đang tổ chức. Điều này là do Del vẫn còn ác cảm với Vorden, và sau những gì Quinn đã nói, giờ Del ghét cả nhóm của họ. "Có lẽ chúng ta nên quay trở lại nơi con quái thú xuất hiện?" Một học viên đề nghị. "Nếu chúng ta lần theo dấu vết của những cái cây bị gãy đổ thì có lẽ chúng ta có thể tìm ra đường quay trở lại." "Điều đó sẽ không hiệu quả," Del trả lời. "Khu rừng rậm rộng lớn và nếu con quái thú đó sống ở đây thì có thể có nhiều cây cối và con đường đã được tạo ra bởi những con thú và những con đường tương tự như nó. Nếu chúng ta đi theo những con đường đó, nó có thể khiến chúng ta trở thành bữa tối cho một con quái thú khác. " "Vậy, đề nghị cái khác." Một học viên khác nói, giọng điệu của họ sắc lạnh, khá khó chịu trước tình hình. Thậm chí họ cảm thấy như cho đến nay Del đã trở nên vô dụng trong mọi việc. Tuy nhiên, Del là một cấp bậc cao hơn họ không chỉ với tư cách là một giáo viên mà còn trong quân đội và họ cần thể hiện sự tôn trọng đối với Del. Del cũng có thể là nhân tố quyết định điểm số của họ. Vì vậy, các học viên ngậm miệng họ và đi tiếp. Nhưng điều đó không thay đổi sự thật rằng Del đã vô dụng như thế nào. "Tôi nghĩ chúng ta nên đi lên một trong những con đường phụ của ngọn núi," Del đề nghị. "Nếu chúng ta đi lên cao thì chúng ta có thể nhìn thấy khu rừng từ trên cao. Chúng ta sẽ có thể thấy khu vực chúng ta bắt đầu từ đâu và nếu chúng ta không thể nhìn thấy điều đó, chúng ta chắc chắn sẽ có thể phát hiện ra nơi trú ẩn." Những người khác nghĩ đó không phải là một ý kiến tồi, nhưng sau khi chạm trán với một con quái thú nguy hiểm như vậy. Ý tưởng đi xa hơn vào những điều chưa biết thật đáng sợ đối với họ.
Tuy nhiên, với ý tưởng khác duy nhất đã bị giáo viên loại bỏ, họ còn lựa chọn nào đâu. Các học viên được yêu cầu thông báo cho những người khác về kế hoạch, vì mỗi nhóm đã chắc chắn rằng họ có mang theo đồ dùng của mình nên họ bắt đầu khởi hành. "Này là rất ngu ngốc!" Cia phàn nàn. "Ít nhất chúng ta nên ở lại đây một lúc và chờ đợi. Có thể một nhóm khác hoặc một trung sĩ sẽ đến tìm chúng ta. Nếu cậu bị lạc, có nghĩa là cậu phải ở yên một chỗ." “Này, tôi nghĩ chúng ta chỉ đang leo núi để xem mình đang ở đâu, sau đó có thể sẽ quay trở lại,” Layla giải thích. “Tôi vẫn nghĩ chúng ta nên đợi một chút trước khi làm bất cứ điều gì,” Cia trả lời. "Mặc dù tôi không thích Del." Vorden nói, "Có lẽ đối với những người này ở một chỗ không phải là một ý kiến hay. Hãy nhìn vào khuôn mặt của họ. Bây giờ họ đang di chuyển và điều đó khiến họ quên đi những gì đã xảy ra. Họ có thể nghĩ nếu họ ở lại đó, những con thú khác sẽ đến và tấn công, thậm chí có thể là cùng một con. Nhưng khi chúng ta di chuyển ít nhất là chúng ta đang hướng tới mục tiêu của mình." “Được rồi, được rồi, cậu đã thuyết phục được tôi,” Cia đáp. "Đi nào."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]