Chương trước
Chương sau
Ngày hôm sau có vẻ bình thường hơn những người khác nghĩ. Các học viên vẫn nói về những sự kiện đã xảy ra tại tòa nhà năm hai, nhưng khu vực này nhanh chóng được dọn sạch và các học viên năm hai được phép vào tòa nhà một lần nữa.
Mặc dù nó không ngăn được tin đồn lan truyền giữa các học viên và cuối cùng một thông báo đã được đưa ra để cập nhật tình hình cho mọi người. Đó là một thông báo khẩn cấp nên mỗi học viên được gửi cùng một tin nhắn thoại qua đồng hồ của họ.
Tin nhắn nói rằng một con thú đã trốn thoát qua một trong các cổng và nó đã được xử lý. Họ đang điều tra xem làm thế nào mà một con quái thú lại có thể làm những chuyện như vậy, để những sai lầm tương tự sẽ không xảy ra nữa trong tương lai.
May mắn cho quân đội, Earl xuất thân từ một gia đình vô danh và cái chết của cậu ta sẽ không gây ra bất kỳ hậu quả trực tiếp nào đối với trường học.
Ngày hôm sau đã đến và những kẻ tình nghi thường ở trong cùng một căn phòng một lần nữa cần quyết định xem phải làm gì với Peter.
"Vậy hiện tại cậu có cảm thấy đói không?" Layla hỏi.
"Không còn nữa khi tớ thức dậy," Peter trả lời.
Vorden và Quinn đã mang rất nhiều thức ăn sống cho cậu ta ăn, và bây giờ, nó dường như đang có hiệu quả trong việc kiềm chế cơn đói của cậu ta.
Vấn đề duy nhất là lời nói của hệ thống dường như khiến Quinn lo lắng hơn nữa. Giờ đây Peter đã được nếm thử thịt người nên khả năng cơn thèm thịt của cậu ta sẽ quay trở lại nhanh hơn. Vấn đề duy nhất là, họ không biết sẽ kéo dài được bao lâu trước khi Peter lại muốn ăn thịt người.
Nếu phải mất một tuần cho đến khi cậu ta phát điên thì hệ thống đã có thể đưa ra một ước tính chính xác về thời điểm Peter cần thức ăn trở lại. Nhưng bởi vì Peter đã chọn giết người theo lựa chọn của mình và đã ăn trước khi đói, nên không thể đưa ra một ước tính chính xác.
Suy nghĩ này đã ở trong tâm trí của mọi người.
“Mọi người hãy thư giãn,” Peter lo lắng nói. "Tớ sẽ không làm bất cứ điều gì như vậy nữa và Quinn cũng có thể làm chứng cho điều đó. Tớ hứa, ngay khi tớ đói trở lại, tớ sẽ cho các cậu biết ngay lập tức!"
"Tuy nhiên," Vorden nói. "Điều đó không giải quyết được vấn đề của cậu về việc cho cậu ăn khi cậu cần được cho ăn. Chúng tớ có thể đã giải quyết được vấn đề lần này nhưng chúng tớ cần một cái gì đó nhất quán."
Ba người còn lại đã suy nghĩ rất lâu về những lựa chọn của họ có thể là gì, thành thật mà nói, mặc dù Vorden đã có một kế hoạch, nhưng đó là phương sách cuối cùng.
Cậu ấy vẫn không tin tưởng Peter và muốn xem cậu ấy sẽ trung thành đến mức nào và chỉ sau đó nếu tất cả các phương án đã được nghĩ đến, cậu ấy mới nói cho họ biết kế hoạch của mình.
"Bạn đã thử uống cà phê chưa?" Layla hỏi.
"Cà phê?" những người khác nghĩ, đó là một gợi ý ngẫu nhiên.
"Ồ, đừng lo lắng, tớ chỉ đọc về nó trong một cuốn sách một lần. Đừng bận tâm đến tớ." Layla mỉm cười nói. "Còn nghĩa trang hay thậm chí là nhà xác thì sao? Thành phố có một cái."

Quinn thực sự đã sớm nghĩ đến những gợi ý này nhưng một lần nữa hệ thống lại thông báo cho cậu một tin xấu. Thịt được sử dụng phải khá tươi, ngon đến mức có thể ăn tận xương hoặc mới chết gần đây.
Nhưng không có nhiều người chết trong thành phố quân sự như vậy. Nó không giống như một thành phố bình thường có mức độ tội phạm cao và dân số già. Ngoài ra, hậu quả của việc bị bắt khi cố gắng làm điều đó, có vẻ không ổn với những người khác nhưng nó tốt hơn nhiều so với việc bị bắt khi đang giết một học viên khác.
Áp lực càng lúc càng dồn lên Quinn ... Cảm giác như cậu sắp giật tóc, dù thế nào đi nữa, cậu cũng không nghĩ ra cách nào hay. Giải pháp duy nhất mà cậu có thể đưa ra là giết nhiều người hơn và nếu muốn làm như vậy, cậu cần bắt đầu lập danh sách những người xứng đáng.
"Quinn, thư giãn," Vorden nói. "Tớ có một giải pháp khẩn cấp nếu nó đến. Hiện tại, hãy dành cả ngày của cậu như bình thường trong khi tớ và Layla sẽ cố gắng tìm ra điều gì đó. Nếu nó không thành công, thì chúng ta có thể sử dụng kế hoạch dự phòng của tớ."
"Kế hoạch dự phòng là gì?" Layla hỏi.
Vorden sau đó gọi Quinn lại và thì thầm vào tai cậu ấy trong khi nhìn Layla qua khóe mắt. Rõ ràng là cậu ấy làm điều này chỉ để chứng tỏ cậu ấy giỏi hơn cô ấy. Cậu ấy có một kế hoạch có thể giúp Quinn trong khi cô ấy thì không.
Layla không thể không dặm chân và nhìn Peter giận dữ trong góc phòng.
"Vorden, tớ không thể để cậu làm vậy!" Quinn nói.
“Như tớ đã nói, chỉ khi nó xảy ra, đó là điều duy nhất sẽ không khiến chúng ta gặp bất kỳ nguy hiểm nào,” Vorden trả lời.
Mặc dù Vorden đã giúp Quinn vượt qua quá trình này, nhưng những gì cậu ấy gợi ý chỉ là quá mức giới hạn.
Trong khi Vorden và Layla về cơ bản như đang trông Peter như trông trẻ. Quinn được dành thời gian để làm việc riêng của mình. Dù có chuyện gì xảy ra cậu ta cũng không muốn Vorden phải làm theo kế hoạch của cậu ấy. Vì vậy, điều duy nhất cậu có thể nghĩ đến là bệnh viện.
Có rất nhiều trường hợp binh lính sẽ bị thương trong các trận chiến giả định hoặc tham gia các cuộc thám hiểm trong quá trình huấn luyện cổng điển tử, và ở một mức độ nào đó sẽ có sát thương gây chết người. Một số cũng có thể mắc một loại bệnh nào đó.
Đó là nơi duy nhất Quinn có thể nghĩ đến sẽ có những người tươi nhất nhưng đồng thời cũng gần như chết trong thành phố.
Nhưng khi Quinn đang ở bên ngoài, cậu quyết định dừng lại ở một điểm nhất định. Cậu đã trở lại công viên tại khu đất trống trong rừng, nơi những người khác đã luyện tập với Peter.
Lý do để cậu ở đây là vì trước khi làm bất cứ điều gì, Quinn cần phải đảm bảo rằng cậu vẫn ổn trước. Cậu ném chiếc ô đang treo trên đầu xuống đất.
Khi ánh sáng chạm vào da cậu, thông báo hệ thống bình thường đã xuất hiện.
u003c Bạn đang bị ánh nắng chiếu trực tiếp u003c
u003c Tất cả các số liệu thống kê sẽ bị giảm đi 70% u003c
"Trang bị bóng tối!" Quinn gọi lớn.

Lần này cái bóng bắt đầu quấn lấy toàn bộ cơ thể cậu ta và sau vài giây sau đó, bộ đồ đen mà Logan đã thiết kế bao phủ toàn bộ cơ thể cậu và chiếc mặt nạ giống như quỷ được đeo trên mặt cậu.
u003c Bạn không còn bị ảnh hưởng bởi ánh sáng mặt trời nữa u003c
u003c Tất cả các số liệu thống kê đã trở lại bình thường u003c
Đó đã là một thành công. Bộ trang phục đã hoạt động và đã hoàn thành những gì nó được thiết kế, nhưng vẫn còn một điều mà Quinn cần phải làm quen. Bộ trang phục bao phủ toàn bộ cơ thể của cậu từ đầu đến chân và bao gồm cả đôi mắt.
Để thay thế, Logan đã lắp một số mắt ảo và bên ngoài trông giống như của một con quỷ độc ác. Logan muốn bộ trang phục phù hợp với dị năng bóng tối của Quinn. Vì vậy, cậu ấy nghĩ không có gì tốt hơn là khiến cậu trông giống như một con quỷ bóng tối.
Với đôi mắt trắng trừng trừng và chiếc mặt nạ giống như ác quỷ. Sau đó, những móng vuốt màu đỏ chạy dọc bên cánh tay của mình. Cậu ta thực sự trông giống như một thứ gì đó từ một cơn ác mộng của trẻ em.
Tầm nhìn mà đôi mắt mang lại gần như tốt như mắt thường. Nhưng nó có vẻ hơi chậm so với mắt của Quinn.
Nếu là cậu lúc trước thì không sao nhưng hiện tại đôi mắt hư ảo kia rõ ràng mang lại một ít bất lợi so với chính đôi mắt của cậu khi nhìn vào ban đêm.
Mặc dù bộ đồ cũng có chế độ ban đêm cho phép Quinn hạ nửa trên của bộ đồ xuống để đầu cậu có thể nhận được không khí trong lành, trong khi khuôn mặt của cậu vẫn được che gần hết bởi mặt nạ kim loại.
Mặc dù bộ quần áo không cần thiết vào ban đêm, nhưng nó vẫn giúp cậu bảo vệ thêm nên tốt nhất là sử dụng nó khi có thể.
Quinn vô cùng hào hứng vì giờ không cần phải che giấu dị năng bóng tối của mình với người khác nữa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.