"Nếu nàng xảy ra chuyện gì, ta lấy đầu các ngươi."
Giọt mưa rơi tí tách trên mái ngói lưu ly, chảy xuống theo khe rãnh, bắn lên bụi nước dưới mái hiên. Gió thét gào tạt vào hành lang, lúc Giang Lăng đẩy cửa ra ngoài bị gió tát vào mặt không khỏi rụt người run rẩy. Hắn 'chăm sóc ngày đêm' vài hôm, mặc dù không để tâm nhưng vì làm dáng nên đã mấy ngày không ngủ ngon, cộng thêm thân thể ốm yếu làm cả người xây xẩm. Cơn gió tuy lạnh nhưng cũng làm Giang Lăng tỉnh táo đôi chút.
"Kí chủ, có một nhóm thủ vệ đi theo sau cậu." Hệ thống phát hiện tình huống thì báo cho Giang Lăng.
Giang Lăng không để ý: "Chắc là người Giang thừa tướng phái tới bảo vệ con gái lão. Theo thì cứ theo đi."
"Cũng đúng. Giờ hoàng cung loạn như thế, có người đi theo bảo kê cũng tốt."
Cách màn mưa, Giang Lăng liếc qua một nơi, hơi dừng lại. Sắc trời âm u, hoàng cung được bao phủ trong làn mưa bụi có một vẻ đẹp riêng, nhưng có một chỗ không hợp cảnh cho lắm. Phần trụ được điêu khắc hoa văn tinh xảo cháy đen từng mảng, nơi vốn để hoành phi trống trơn. Mấy cung điện đổ nát, ngói lưu ly rực rỡ vỡ đầy đất, chất chung một chỗ với đá vụn. Trong lầu son gác tía, chúng giống như ông lão gặp đại nạn, khiến người ta bỗng nhiên cảm thấy thương cảm.
Hệ thống đi theo Giang Lăng, đậu trên vai hắn: "Hình như tối qua chỗ đó bị cháy."
"Trận mưa này cũng đúng dịp đấy chứ, bớt thời gian dập lửa." Giang Lăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-hong-nuong/1729569/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.