Chiều thứ Sáu, lúc ba giờ.
Trên tòa tháp toàn bộ mặt tường là kính, có một chiếc thang máy ngắm cảnh từ tầng cao nhất chạy thẳng xuống tầng trệt, mất đúng bốn mươi tám giây.
Trong thang máy chỉ có một người đàn ông trẻ. Mặc quần tây màu xám đậm, áo sơ mi trắng có sọc mảnh màu cà phê nhạt, thắt cà vạt, tay trái cầm một chiếc laptop mỏng nhẹ, tay phải cầm điện thoại.
Ngay lúc cửa thang máy mở ra, màn hình điện thoại bật lên một giao diện cuộc gọi, Hà Tu đưa điện thoại áp lên tai.
"Thông qua rồi à?!" Giọng một phụ nữ ngoại quốc cố nói tiếng Trung có phần vụng về, nhưng không giấu được sự phấn khích.
Hà Tu khẽ "ừ" một tiếng: "Chắc cô sớm đã biết từ trước rồi."
"Ngay từ giây tiếp theo khi anh bước ra khỏi văn phòng của sếp tổng!" Tiếng Trung của đối phương không mấy trôi chảy, nói được nửa câu lại dừng, nhanh chóng bỏ cuộc, chuyển sang tiếng Pháp líu lo một tràng dài.
Hà Tu không hiểu tiếng Pháp, nhưng làm việc cùng nhau lâu ngày nghe ra được vài câu khen ngợi, hắn kiên nhẫn đợi đối phương nói xong mới đáp: "Cảm ơn nhé. Ngày mai tôi mời mọi người ăn cơm."
Đối phương nhanh chóng gợi ý tối nay, Hà Tu dứt khoát từ chối: "Hôm nay tôi phải về sớm, chỉ có thể là thứ Bảy."
Rời tòa nhà thiết kế, Hà Tu sải chân nhanh như gió, vội chào vài đồng nghiệp đi ngang, rồi ghé tiệm bánh ngọt gần đó mua một hộp bánh donut, xách theo xuống hầm gửi xe.
Ba năm kể từ khi gia nhập công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-hoc-ba-lay-loi/4725310/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.