Diệp Tư cảm thấy mình thật sự không thể nào đoán hiểu nổi Hà Tu.
Nói muốn đánh nhau thì có thể hùng hổ vậy, nhưng lúc kéo nhau đi tắm chung thì đỏ mặt đến mức nói một câu "đưa dầu gội cho anh" cũng khó khăn, sấy tóc chung còn phải lặp đi lặp lại "ngày mai có kỳ thi".
Thế mà chỉ cần hai người dính vào nhau thì lập tức như biến thành người khác, không, thậm chí như chẳng còn là con người nữa.
Sáng sớm hôm sau tỉnh dậy, Diệp Tư mơ mơ màng màng phát hiện áo ba lỗ của mình đã bị vén lên, trên người xanh xanh đỏ đỏ, tròn có, dẹt có, rộng có, hẹp có. Cậu rít một tiếng, kéo chăn nhìn sang Hà Tu, cũng y chang.
Chỉ cần nhìn hiện trường này, bảo là vừa mới đánh nhau một trận cũng chẳng ai nghi ngờ.
"Này." Diệp Tư đưa tay vỗ loạn trên vai Hà Tu, "Học thần, dậy đi, Q Đại đang chờ anh đấy."
Hà Tu chẳng có phản ứng, hai giây sau bỗng khẽ "ừ" một tiếng trong lúc vẫn nhắm mắt, cánh tay dưới chăn nhúc nhích rồi chậm rãi ngồi dậy, hai bàn tay ôm lấy mặt.
Diệp Tư cười phì: "Anh ngủ thật sâu đấy, vô tâm vô phế, chết chìm cũng cam lòng phải không?"
Hà Tu không đáp. Một lúc sau, bàn tay đang che mặt chậm rãi vuốt lên mái tóc rối bù, giọng khàn khàn: "Dùng từ không đúng chút nào."
Trước khi Diệp Tư nổi cáu, Hà Tu lại nheo mắt mò lấy điện thoại: "Ba giờ sáng mới ngủ, dĩ nhiên là ngủ sâu rồi, giờ này đúng là giai đoạn ngủ say mà."
Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-hoc-ba-lay-loi/4725299/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.