Có lẽ là vì đoạn cuối tăng tốc, tim hai người đều đập thình thịch, chẳng giống chút nào với vận động viên marathon. Ôm sát nhau, chỉ cần qua lồng ngực cũng có thể cảm nhận được nhịp tim của đối phương.
Ban đầu là hai tần số hỗn loạn, sau đó dần dần hòa hợp lại, cuối cùng trở thành một, thật thần kỳ.
"Em còn ổn chứ?" Hà Tu xoa gáy Diệp Tư, nhìn cậu hỏi, "Có chỗ nào khó chịu không?"
"Không có." Diệp Tư cười, vỗ một cái lên vai hắn, "Ha, chuyện nhỏ thôi, đi tìm ít nước uống đi."
Hà Tu không chắc ngay sau khi chạy marathon có thể uống nước ngay không, bèn đi lấy lại đồ gửi bên cạnh, mở điện thoại ra tra thông tin.
"Vận động viên số 18, xin mời đến đây chụp ảnh lưu niệm." Tình nguyện viên dùng loa hô: "Xin mời đến bảng chủ đề 'Marathon Ánh Dương' này."
"Đi chụp ảnh thôi." Diệp Tư nhảy qua, "Anh có muốn chụp cùng không?"
Hà Tu có chút muốn, không hẳn vì quá hứng thú với hoạt động này, mà chỉ muốn lưu lại kỷ niệm hai người cùng nhau hoàn thành cuộc thi bán marathon. Hắn do dự một chút: "Hỏi thử ban tổ chức xem, anh có thể chụp cùng không."
"Chắc chắn không sao." Diệp Tư lập tức kéo Hà Tu đi về phía bảng chủ đề, vừa thấy tình nguyện viên liền tươi cười: "Bạn tôi cũng muốn chụp cùng, được chứ?"
"Đương nhiên, không vấn đề." Tình nguyện viên cầm máy ảnh chuyên nghiệp, "Thấy hai người chạy cùng nhau rồi, đáng tiếc thật, bạn cậu lẽ ra cũng nên đăng ký."
Hà Tu lễ phép mỉm cười, không nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-hoc-ba-lay-loi/4725297/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.