Vừa đi, Diệp Tư vừa lắc lắc cổ tay, nhìn hạt "Trái tim dũng sĩ" đỏ rực khẽ rung rung.
Đi tới chân ký túc xá, bà quản lý ló đầu ra khỏi phòng trực liếc nhìn hai người họ một cái, cổng sắt tự động "cạch cạch" rồi chậm rãi mở ra.
"Nhanh lên." Diệp Tư túm lấy cánh tay Hà Tu, "Chạy nhanh nào, muộn chút nữa thì không bắt được xe đâu!"
"Bắt xe?" Hà Tu ngẩn ra, chạy theo hai bước, "Bắt xe đi đâu cơ?"
"Hôm nay không ở lại ký túc, mấy hôm sau lớp bồi dưỡng tuyển thẳng em cũng xin nghỉ rồi." Diệp Tư vừa cười vừa lao lên cầu thang, "Ngày kia chạy marathon, em phải nghỉ ngơi trước một ngày."
Chữ "nghỉ" này, hình như đã cả thế kỷ rồi Hà Tu chưa từng nghe được từ miệng Diệp Tư.
Trong khoảnh khắc ấy, Hà Tu cảm thấy một tảng đá lớn trong lòng rơi xuống, ngay sau đó lại bị sự hưng phấn bao trùm, lập tức gật đầu, nói: "Được thôi."
Việc về nhà gấp gáp khiến hai người có hơi cuống cuồng. Vừa vào phòng, Diệp Tư đã thấy trên bàn chất đầy quà, cơ bản trong nhóm nhỏ ai cũng đã đưa quà đến, thiệp chúc mừng cũng xếp thành chồng.
"Ôi chao, bọn họ nhanh tay thật đấy." Diệp Tư có chút phấn khích, sờ lên mấy tờ giấy gói màu mè, vui vẻ nói: "Em chưa từng nhận nhiều quà thế này bao giờ, năm nay đúng là lần đầu tiên."
"Thật ra anh giả truyền thánh chỉ đấy." Hà Tu đứng bên cạnh hơi ngượng ngùng cười, "Anh bảo là em không muốn mất thời gian học, định để sau khi thi đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-hoc-ba-lay-loi/4725295/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.