Bữa lẩu này là lần tụ tập cuối cùng của ba người trước Tết. Sau đó, Ngô Hưng sẽ theo ba mẹ xuống phía Nam ăn Tết, Tống Nghĩa cũng về quê, nghe nói còn mang theo toàn bộ đống đề thi chưa làm của học kỳ này, nhét chật cứng một cái vali 28 inch, nặng như cả ngàn cân.
Tống Nghĩa : [Tao nói cho bọn mày biết, tri thức đúng là cmn nặng trĩu." Tống Nghĩa chụp cái vali rồi đăng lên nhóm bạn, lại nhắn: [Tao ngốc luôn, vừa xách lên mà không nổi. ] Ngô Hưng trả lời: [ Nhưng đống đề đó của mày toàn để trống, có tri thức đâu. ] Diệp Tư : [Đó không phải tri thức, đó là món nợ của nó.] Ngô Hưng gửi ngay một icon cười lăn lộn. Tống Nghĩa tức giận, gửi hẳn một đoạn ghi âm mắng chửi mười giây. Diệp Tư vừa cười vừa nghe xong, quẳng điện thoại sang một bên, đứng dậy vươn vai. Ngày mai đã là giao thừa rồi. Gần đây nhà bận rộn vô cùng, bạn làm ăn của ba cậu tới biếu quà liên tục, có khi một buổi sáng tới ba bốn lượt. Người 'có mặt mũi' thì tặng những hộp quà xa hoa, người 'chân chất' thì trực tiếp mang hẳn nửa con "lợn đen nuôi ở quê" tới. Diệp Tư ngồi học trong phòng, nghe ba cậu ở ngoài chặt thịt bằng rìu "đoàng đoàng đoàng", nghĩ mà thấy rùng mình. "Em đang làm gì đấy?" Hà Tu trong video cười hỏi. "Đang thả lỏng thôi." Diệp Tư cầm điện thoại đi đi lại lại trong phòng ngủ, vươn vai giãn gân cốt, "Em thấy trong nhóm lớp bỗng dưng mọi người thi nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-hoc-ba-lay-loi/4725289/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.