Buổi liên hoan kéo dài đến hơn chín giờ tối, Diệp Tư và Hà Tu chạy ra ngoài, trong khuôn viên trường vắng tanh chẳng còn ai.
Mùa đông tối sớm, bên ngoài đã chìm trong màn đêm. Buổi chiều lúc chui vào hội trường trời vẫn còn nắng, đến khi bước ra đã thấy tuyết bắt đầu rơi. Trên mặt đất phủ một lớp tuyết mỏng, mỗi hơi thở ra đều hóa thành làn khói trắng.
"Em kéo khóa áo khoác lại đi." Hà Tu từ phía sau kéo mũ áo bông của Diệp Tư lên, thấy cậu không phản ứng liền vòng ra trước kéo giúp cậu kéo khóa áo lại, khẽ nói: "Sắp thi rồi, đừng lại bị cảm."
"Tuyết rơi không lạnh đâu." Diệp Tư cười híp mắt nhìn Hà Tu. Lông mi của hắn dài thật, mới ra ngoài chốc lát mà đuôi mi đã đọng vài bông tuyết.
"Anh nhìn không thấy à?" Diệp Tư chỉ chỉ vào mi mình, "Bám đầy tuyết rồi."
"Không sao." Hà Tu đưa tay chạm nhẹ, "Quen rồi."
"Anh bạn này, có lông mi dài thấy tự hào quá ha?" Diệp Tư cười, choàng tay lên cổ Hà Tu hỏi.
Hai người mặc áo bông ôm nhau tuy có hơi vướng, nhưng chẳng ảnh hưởng gì, thậm chí còn khiến Diệp Tư càng ôm chặt.
Hà Tu liếc nhìn cậu một cái: "Bạn nhỏ này, lông mi còn dài hơn anh."
"Thật à?" Diệp Tư nghe vậy ngẩn người, "Để lát nữa bứt hai sợi so thử xem nhé."
Hà Tu bật cười, nhìn Diệp Tư rúc mình trong mũ áo bông, giống hệt một con chim cánh cụt.
Trước khi ra ngoài còn muốn ôm nhau hôn mấy cái thật mạnh, nhưng vừa bước ra xung quanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-hoc-ba-lay-loi/4725287/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.