Ngày hôm sau, Diệp Tư dậy thật sớm để tiễn Hà Tu đi bến xe khách.
Lúc ra cửa, bầu trời chỉ vừa ửng một vệt sáng trắng. Hai người ngái ngủ suốt đường, tới cổng bến xe khách thì trời mới hẳn sáng. Họ dựa sát vào nhau chầm chậm bước vào bên trong. Sắp đến cửa soát vé thì Hà Tu khẽ thở dài, nói nhỏ:
"Hôm qua mua bao nhiêu đồ ăn mà chẳng ăn được mấy."
Diệp Tư thấy như tim mình bị khoét mất một mảng, ánh mắt thoáng trống rỗng: "Ừ... rượu cũng chưa uống."
"Đợi mùng bốn nhé." Hà Tu nắm chặt tay cậu, thở dài. "Mùng bốn anh thi đấu, xong mình cùng ăn."
Nghe vậy tâm trạng Diệp Tư tốt hơn, kéo ra nụ cười lười nhác, dựa lưng vào cột:
"Vậy em sẽ sớm tìm cách để ba em đi chỗ khác, chỉ có hai chúng ta."
Trong bến xe đủ loại người, chỗ nào cũng lấm bẩn, chỉ có hai thiếu niên mặc áo trắng sạch sẽ nổi bật hẳn lên.
Diệp Tư không nhịn được đưa tay xoa vai Hà Tu: "Đi là hơn ba ngày đấy, bạn trai, về nhà nhớ gọi video cho em nha."
"Em cũng vậy," Hà Tu đáp ngay, "Đừng chỉ lo học."
Nhân viên soát vé gọi loa chuyến xe của Hà Tu. Hắn khẽ thở dài:
"Anh đi đây."
"Đi đi," Diệp Tư vẫy tay, "À bạn trai, tạm biệt nhé, tạm biệt tạm biệt! Bye!"
Hà Tu bật cười, vẫy tay rồi chậm rãi bước đi hai bước, bất ngờ dừng lại, vội quay lại, ấn tay lên gáy Diệp Tư, xoay cậu qua và hôn mạnh một cái.
Bị đè đầu, Diệp Tư chao đảo, choáng váng, còn nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-hoc-ba-lay-loi/4725278/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.