Diệp Tư và Hà Tu vừa kịp lúc chuông báo vào lớp vang lên thì lao vội phòng học. Diệp Tư vừa ngồi xuống đã cảm thấy La Hán phía sau nhấp nhổm, tìm cơ hội chọc lưng cậu một cái.
"Làm gì đấy?" Diệp Tư quay đầu lại.
La Hán rụt rè: "Chuyện đó..."
"Biết rồi." Diệp Tư nói, "Chắc chắn sẽ gom đủ đội hình xuất phát cho cậu."
"Cảm ơn Diệp thần!"
Diệp Tư mặt lạnh quay lại phía trước, rồi nhướng mày với Hà Tu.
'Cảm ơn bạn cùng bàn', Diệp Tư mấp máy môi.
Hà Tu mỉm cười, cũng mấp máy môi, 'Không có gì.'
Nghe Lão Mã giảng được nửa bài, Diệp Tư bỗng nhíu mày, lại ngoảnh đầu nhìn ra sau.
Không lạ khi vừa nãy thấy có gì sai sai, chỗ góc lớp trống, Giản Minh Trạch chưa đến.
Bình thường trong lớp vắng ai cậu cũng chẳng để ý, nhưng lần này không thấy Giản Minh Trạch, trong đầu Diệp Tư chợt hiện lên bóng dáng đã gặp ở hành lang bệnh viện lúc trước. Khi ấy chỉ thấy quen quen, giờ nghĩ lại dáng đi quả thật hơi giống Giản Minh Trạch.
Nhưng bệnh viện đó gần quán mì, cách trường lại xa, cũng chẳng phải bệnh viện đa khoa hàng đầu, Giản Minh Trạch đi khám gì mà phải đến đó chứ?
"Hai bạn bàn cuối." Lão Mã dừng phấn, "Truyện tranh tạm cất đi đã, vị thần kia cũng quay lại nghe nào.Tiếp theo thầy sẽ giảng một cách giải 'thần tiên', đảm bảo nghe xong không hối hận."
Cả lớp bật cười khẽ, Diệp Tư hoàn hồn, Hà Tu cũng lấy nháp ra, còn mở nắp bút, tỏ ra rất nể mặt.
Lão Mã cười: "Đương nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-hoc-ba-lay-loi/4725248/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.