Đã tưởng rằng ăn một bụng đồ nướng sẽ khó ngủ, nhưng Diệp Tư vừa nằm xuống giường lật mình một cái đã ngủ say. Không chỉ ngủ, mà còn trong mơ thấy bản thân viết xong cả bài văn về "Điền Kỵ đua ngựa".
Ta cùng bạn cùng bàn thi nuôi chim.
Bạn thả chim sẻ vàng, ta thả chim phi nô.
Bạn thấy chim phi nô, liền đổi sang thả vẹt, ta đối lại bằng họa mi.
Bạn lại thả thiên nga, ta tung ra hạc.
Bạn giận dữ, thả cú mèo, ta bèn ôm ra... chim 'sa điêu'."(*)
(*) Sa điêu theo nghĩa đen là chim điêu cát, sống ở ven biển, hình dáng giống hải âu. Nghĩa lóng trên mạng thì là do đồng âm với "傻屌" (ngốc nghếch, ngu ngốc, thằng ngốc),nên "sa điêu" được dùng rộng rãi để chỉ người hay hành động ngớ ngẩn, buồn cười, kiểu "ngáo", "hề hước". Mang sắc thái trêu chọc, chứ không hẳn chửi nặng.
______________
Trong tim như có điện xẹt một cái, Diệp Tư lập tức mở bừng mắt tỉnh dậy.
"Cái này không thể trách tôi giật điện cậu được, mày ngay cả trong mơ cậu cũng chửi tôi." Giọng Sa Điêu lười biếng vang trong đầu, "Không nhịn được phải nhắc cậu chút thôi, nên cố gắng nâng cao hiệu suất ban ngày. Còn ba trăm ngày nữa là đến kỳ thi đại học, nếu ba trăm ngày liên tiếp đêm nào cậu cũng học đến ba bốn giờ, e là lại đột tử trước kỳ thi mất."
"Biết rồi." Diệp Tư nheo mắt, vò rối tóc, vùi mặt vào lòng bàn tay tỉnh táo lại. Một lát sau lại nói với hệ thống: "Nhưng chuyện này làm khó lắm. Ban ngày hiệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-hoc-ba-lay-loi/4725239/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.