Sáng hôm sau, Diệp Tư dậy khá sớm, đầu óc còn hơi mơ màng, không nhớ rõ tối qua đã xảy ra những gì.
Chỉ nhớ bản thân rơi vào một cơn xúc động bộc phát nào đó, có uống chút rượu, loáng thoáng nhớ là đã cãi nhau với con hệ thống "ngốc" kia một trận.
Thật ra cũng chẳng có chuyện kinh thiên động địa gì, có lẽ chỉ là từng chút lửa nhỏ tích tụ, cuối cùng bùng lên những gì vẫn luôn đè nặng trong lòng. Lỗi cũng có phần ở cậu, hệ thống "Sa Điêu" thì đúng là phiền thật, nhưng nó quả thực đã cứu cậu một mạng.
"Mày có đó không." Diệp Tư gọi thầm trong đầu, ngừng một chút rồi nói tiếp: "Xin lỗi nhé, hôm qua là tao không đúng."
Một lúc lâu sau, "Sa Điêu" mới hừ một tiếng, rồi lại im lặng.
Cũng thật là kiêu ngạo.
"Xin lỗi nha." Diệp Tư lại nói thêm một câu.
Cậu không giỏi dỗ người, cảm thấy thế là đủ, bèn trèo xuống giường.
Hà Tu không có trong phòng. Diệp Tư vừa cầm lấy cốc đánh răng thì Ôn Thần bưng chậu nước đẩy cửa đi vào.
"Chào buổi sáng, Diệp Thần." Ôn Thần tràn đầy sức sống chào cậu.
"Ừm." Diệp Tư nhíu mày, cảm giác có gì đó không đúng.
"Diệp Thần muốn ăn gì sáng nay?" Ôn Thần cười tươi hỏi, "Ăn chung nhé?"
"......" Diệp Tư không đáp, nhìn cậu ta một lúc rồi hỏi: "Hôm qua giữa chúng ta có xảy ra chuyện gì à?"
Là cái gì đã cho cậu dũng khí dám thân thiết với tôi thế này?
Ôn Thần nhe răng cười: "Không có đâu, Diệp Thần nghĩ nhiều rồi."
Diệp Tư đành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-hoc-ba-lay-loi/4725236/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.