"Ta sai thì cứ làm, nay ta phải thay đổi, 25 tuổi rồi, phải biết nghĩ cho mình."
Manh Tử Ngọc ảm đạm đáp, sức khỏe đã ổn, đến lúc phải thay đổi diện mạo theo nhiệm vụ, cả cái tên Thương Ánh Tuyết sớm muộn cũng sẽ đổi.
"Dạo này người thay đổi nhiều quá, chuyện gì cũng không còn nhờ em nữa.
Quần áo, cơm nước,...cái gì cũng tự mình làm..."
A hoàn thân cận đương nhiên luôn để mắt tới chủ nhân, thấy người thay đổi không thể không thắc mắc, hỏi.
"Có phải người giận em không?"
Manh Tử Ngọc ngoài ý muốn cười nhạt, nhíu một bên mày trào phúng, cô nắm rất rõ từng nhân vật tiểu thuyết, Ninh Hà là người tốt, lên núi đao xuống biển lửa vì chủ...cho nên, cô thay đổi cũng vì không muốn Ninh Hà phải nhọc lòng vì chủ.
"Em có gì để ta giận, ta thay đổi như vậy không tốt sao?
Ta cũng là nữ nhân mà..."
"Không phải, nhưng...
Em chưa từng thấy người biết vẽ tranh, biết đánh đàn, biết múa...còn nữa...
Nay người lại tập dùng tay trái, cái gì cũng làm bằng tay trái..."
Ninh Hà bạo gan nói ra suy nghĩ, nhưng hình như người trước mặt không quan tâm, chỉ cười một nụ cười bí ẩn, nhàn nhạt đáp.
"Do ta giấu nghề thôi, đừng nhiều chuyện nữa, làm theo lời ta là được."
"Vâng."
Lệnh của chủ nhân không thể cãi, hôm sau Ninh Hà ra ngoài mua rất nhiều vật dùng cho nữ nhân. Quái lạ, người nằng nặc bắt mua nhưng lại không đụng tới, từ phủ đệ của Vu An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-hoang-thuong-xin-tranh-xa-ta/2762548/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.