Cách trang điểm cũng khác hẳn hoàn toàn, làm cho người ta nhìn vào chỉ đoán cô chạc tầm 16 17 tuổi.
Một vẻ đẹp thiên sinh lệ chất, khác hẳn với Âm Nguyệt Tuyết với vẻ đẹp hoa dung nguyệt mạo.
- Manh Tử Ngọc, 25 tuổi rồi đấy, nàng định cưa sừng làm nghé sao ?
Hắn ngoài ý muốn cười ngặt nghẽo, Manh Tử Ngọc dưới ánh mắt soi xét tỏ ra hờn dỗi liếc mắt bực dọc, má căng tròn phúng phính như ngậm bánh bao làm người ta chỉ muốn há miệng cắn một phát.
Đây là lần đầu hắn thấy vẻ đáng yêu này, bất giác dùng tay che đi khuôn miệng bật cười yêu thích.
Vốn, định cấm nữ nhân kia không được ăn mặc và trang điểm, nhưng vừa thấy vẻ yêu kiều này xem ra hắn lại phải suy xét.
- Tra nam, cười cái gì mà cười ?
- Ngươi như vậy là có ý gì ?
Manh Tử Ngọc cầm quạt phẩy phẩy vài cái cho hạ hỏa, bị hắn bỡn cợt ra mặt trong lòng thật sự muốn một kiếm xiên chết hắn.
Tuy nhiên, cuối cùng cô vẫn phải điều chỉnh lại cảm xúc, sau này hắn là vị vua tốt, cô không thể giết. Vả lại, cô đang sống trong thân xác Thương Ánh Tuyết, không thể để thân chủ xảy ra chuyện.
Gió từ chiếc quạt càng lúc càng mạnh, lửa trong lòng dần dần cũng hạ.
Tóc sương lê lả lướt không làm dáng vẻ giận dữ lộ ra, ngược lại càng pha thêm chút nghịch ngợm, chỉ tổ làm cho Minh Hiên Nhiên thắc mắc không biết cô đang giở trò gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-hoang-thuong-xin-tranh-xa-ta/2762534/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.