Hắn cũng không muốn vòng vo, phẩy tay cho Từ Dạ Tuân đứng phụng mệnh, nói.
"Đêm qua trong cung xảy ra án mạng, một lính gác đã bị cắt cổ chết.
Âm tướng quân đêm qua cũng bị rắn độc cắn, mặc dù đã được cứu kịp thời nhưng hiện giờ vẫn còn hôn mê chưa tỉnh."
Tiếng xì xào trong triều dần một to hơn, người nào người nấy cũng bàng hoàng, duy nhất mỗi Hoàn Nhan và Manh Tử Ngọc vẫn giữ thái độ điềm tĩnh.
Hoàn Nhan thân là thừa tướng, trong cung có chuyện án mạng, không thể đứng yên bèn tiếp tục đứng ra nói vài câu.
"Hoàng thượng, trong cung canh gác nghiêm ngặt, từ trước đến giờ chưa từng xảy ra chuyện như vậy...
Lính gác kia sao lại bị giết? Âm tướng quân sao lại bị rắn cắn cùng một đêm với án mạng?
Thần cho rằng...chắc chắn có kẻ gây ra..."
"Trẫm...cũng nghĩ vậy..."
Thanh âm khàn đặc, Minh Hiên Nhiên tựa người vào long tọa, ngón tay như ngọc xoa nhẹ một bên Thái Dương, tựa như người đầy tâm sự, nhưng ánh mắt sắc lạnh lại không ngừng nhắm vào Manh Tử Ngọc.
Hắn nhớ như in, ngày hôm qua chính Âm Tuyền đã gây sự với Manh Tử Ngọc, lính gác bị giết cũng là kẻ đã tát mặt người, trong một đêm cả hai đều đột ngột xảy ra chuyện, làm cho hắn không thể không nghi ngờ.
Thế nhưng, việc Âm Tuyền bị rắn cắn lại không nằm trong mối nghi ngờ vốn có, bởi hắn còn đang cho rằng Manh Tử Ngọc trước giờ rất sợ rắn. Cho nên, để tìm ra kẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-hoang-thuong-xin-tranh-xa-ta/2762509/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.