Hắn phải công nhận bản thân cực kì thích thân thể này, nên chỉ cần nhìn hắn lại muốn, không nhịn được sẵn dip này muốn sủng hạnh người.
"Tử Ngọc, ta giúp nàng làm ấm cơ thể."
Toàn thân của nữ tử lạnh như băng đá, Manh Tử Ngọc khó chịu mất kiểm soát, hai tay bấu chặt tấm nệm bên dưới, những ngón chân bé nhỏ co rút khẩn trương, lạnh đến mức run rẩy như người bị cóng giữa trời đông.
Khuôn miệng nhỏ nhắn cũng run bần bật không kém, từ trong ý thức nhìn thấy gương mặt của kẻ mình ghét, không làm chủ được thốt thành tiếng mắng chửi.
"Minh Hiên Nhiên, đồ tra nam!
Ta ghét ngươi! Ta hận ngươi!"
"Manh Tử Ngọc..."
Lời lẽ này vô tình lọt vào tai của đế vương, hắn đang cởi thắt lưng liền đột ngột dừng lại, quan sát nét mặt không còn một giọt máu của nữ nhân, cúi thấp đầu nghe âm thanh làu bàu.
"Minh Hiên Nhiên, ta hận ngươi!
Đồ tra nam! Cụ tổ tra nam, ông hoàng xảo trá!"
"Manh Tử Ngọc, nàng dám mắng ta?"
Càng nghe càng giận, người lại dám ngang nhiên mắng một vị vua. Mày rậm đang nhíu chặt phẫn nộ lại đột nhiên thản ra, vẻ mặt căm hận của đối phương làm hắn chửng lại trong một khắc.
Minh Hiên Nhiên chưa từng thấy vẻ mặt căm phẫn này, chợt nhận ra đây là thật sự người rất ghét hắn, không phải giả dối. Tựa như, tình cảm chân thành ngày xưa hoàn toàn biến mất, chỉ lưu giữ sự chán ghét và hận thù.
"Manh Tử Ngọc, vì điều gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-hoang-thuong-xin-tranh-xa-ta/2762499/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.