Trong phòng của Manh Tử Ngọc đèn vẫn còn sáng, chứng tỏ người chưa ngủ, hắn cho người lui hết một mình nhẹ nhàng mở cửa đi vào.
Manh Tử Ngọc đang nằm nghiêng mình trên giường, tay kia đỡ đầu, tay còn lại cầm sách gác ngang hông, dường như đã ngủ quên, nhưng ngủ cũng đẹp đến lạ lùng.
Có lẽ vì đi ngủ nên người ăn mặc mỏng manh, chỉ một lớp xiêm y hờ hững, lộ cả tú chân ngọc ngà mơn mởn, làm cho người khác nhìn thấy khó tránh khỏi nóng cả ruột gan.
Hơi thở của người trước mặt có phần nặng nề, Minh Hiên Nhiên không phải chưa từng thấy qua người bệnh, có điều hắn cảm giác như nữ nhân này đang cố gắng chống chịu với bệnh tật, nét mặt khi ngủ vô cùng khó coi.
Hắn bèn bước thẳng vào đến tận giường, chân dài miên man lập tức khựng lại, bởi Manh Tử Ngọc ăn mặc quá mức mỏng manh, một lớp xiêm y kia không thể che được phần nhạy cảm, làm hắn suýt nổi hứng thú.
"Ưm, ừm..."
Người cố tình phát ra tiếng đánh thức Manh Tử Ngọc, mặc dù bị bệnh hoành hành nhưng trong tiềm thức của Tử Ngọc vẫn còn tia tỉnh táo. Cô ngay tức thì phản ứng, mở mắt lim dim trông ra.
Bóng người cao ráo phủ kín tầm nhìn, một thân ảnh màu vàng có phần chói mắt, màu sắc này là...
- Minh Hiên Nhiên !
Nữ tử mở to mắt hạc, nhìn thấy đế vương cô giật mình kinh hãi, gấp gáp quỳ rạp trên giường, không kịp chỉn chu xiêm y để lộ cả cặp đùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-hoang-thuong-xin-tranh-xa-ta/2762496/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.