Manh Tử Ngọc cứ thế được cho lui đi, cô cũng không chần chừ, không bước vội nhưng không nán lại, đi không ngoảnh mặt.
Cô thừa hiểu, Âm Nguyệt Tuyết đang tận dụng việc lúc nãy để ghi điểm trong mắt Minh Hiên Nhiên, người mưu mô như thế cô cũng nhu thuận theo toại nguyện.
Mấy ngày sau, đêm nào Manh Tử Ngọc cầm theo đèn lồng thấp sáng, thường hay đi dạo khắp nơi trong cung.
Có lúc cô sẽ đụng mặt Minh Hiên Nhiên, không muốn tiếp chuyện hắn nên sẽ nghĩ đủ cớ từ chối.
Thời gian trôi qua cũng được 10 ngày, ngày nào cũng thế, hôm nay Manh Tử Ngọc lại bận một bộ xiêm y đỏ sẫm, đi dạo quanh Đại Điện, cố ý gây sự chú ý với Từ Dạ Tuân để bắt đầu cho nhiệm vụ cuối cùng.
Nam nhân kia thường xuyên túc trực quanh khu vực Đại Điện, tất nhiên sẽ luôn nhìn thấy cô, nhưng không bắt chuyện, cô cũng không chủ động tấn công, chỉ cần biết người luôn chú ý đến cô là đủ. Đợi đến khi thời điểm chín muồi cô mới vào kế hoạch.
Một đêm mưa phùn, gió lộng thổi khắp vùng trời, đến giờ Tử Ngọc lại cầm đèn lồng đi dạo. Ở Đại Điện, đoàn người của Cẩm Y vệ đang tuần tra, dẫn đầu là Từ Dạ Tuân.
Manh Tử Ngọc sớm chờ người săn, nhân lúc người vào khúc cua, cô liền cúi đầu đi đến, tạo thành cảnh vô tình đụng nhau. Chiếc đèn lồng trong tay lập tức bị rơi xuống, người cũng giật mình.
Chiếc ô lệch ra, người hứng chịu cơn mưa phùn tới tấp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-hoang-thuong-xin-tranh-xa-ta/2762493/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.