Minh Hiên Nhiên không nỡ quở trách, chờ người nuốt bánh mới hẳn nói tiếp.
"Tử Ngọc, sao giờ này nàng còn ra đây? Nàng và Cẩm Y vệ..."
Manh Tử Ngọc ghét nhất kiểu vòng vo của hắn, thấy cũng đã thấy, cô cũng biết chuyện mình mang thức cho Cẩm Y vệ cũng đã lọt vào tai hắn, thế mà vẫn tỏ ra không biết chuyện hỏi, làm cho cô mất đi bình yên vốn có, không khách khí nói.
"Hoàng thượng, chẳng phải trong cung đã đồn lên rồi sao?
Mấy ngay nay thần đều đi dạo, còn thường làm thức ăn cho Cẩm Y vệ, người hà tất phải hỏi?"
"Nàng!"
Hắn không hài lòng hắng giọng lên, ánh mắt xấc xéo này chắc cả kinh thành này chỉ mình Manh Tử Ngọc có, cũng chỉ mình người mới dám thái độ trịch thượng này với hắn.
Một vị vua làm sao có thể tôn nghiêm của mình bị một quan thần bôi nhọ, hắn không nhịn được mà sai người lấy giỏ đựng thức ăn của Manh Tử Ngọc, bực bội lên tiếng.
"Manh Tử Ngọc, Cẩm Y vệ đang vào giờ làm việc, nàng tự ý gặp là đã làm phiền, trái với quy tắc, còn đưa thức ăn cho họ như vậy là không được."
"Người sửa lại quy tắc là được thôi."
Manh Tử Ngọc tùy tiện nói, bị cướp đồ nên cô cũng cộc cằn lên, càng lúc càng không muốn nể nang hắn.
Hệ thống lúc nào cũng luôn phát âm thanh nhắc nhở cô.
"Manh Tử Ngọc, nam chính cũng thuộc diện có tình cảm với nữ chính, hãy cân nhắc đừng bỏ lỡ cơ hội hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-hoang-thuong-xin-tranh-xa-ta/2762489/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.