Minh Hiên Nhiên chỉ liếc mắt liền hiểu ra chiêu trò của người, hắn làm sao có thể để nữ nhân kia đạt được mục đích, điềm nhiên phẩy tay cho qua chuyện.
"Nàng muốn dùng thì cứ dùng đi! Sau này muốn làm gì thì phải báo trước với ta một tiếng!
Nhớ rõ chưa?"
"Gì chứ?"
Tử Ngọc đứng phắc dậy tức thì, khóe miệng giật giật đầy vẻ cay cú, mắt hạc híp nặng nề gai đến tận đôi ngươi.
- Tra nam, vậy mà ngươi cũng không chịu tha ta...
Từ mặt cho tới man tai đều nóng bừng vì bực bội, cô nghĩ đủ trò để chọc tức hắn thế mà vẫn không thành công, hắn cứ mãi bám lấy cô như người vẫn chưa chịu buông bỏ.
Cô nhếch môi cười mỉa mai, trong lòng ngậm bức bối, hạ quyết tâm lần sau sẽ chơi lớn khiến hắn phải nổi trận lôi đình.
Những suy nghĩ vặt vãnh đó, đối với một kẻ chinh chiến sa trường, sống trong thâm cung đầy đấu đá như Minh Hiên Nhiên rất dễ dàng đọc ra. Hắn thừa biết nữ tử kia sẽ còn bày trò, cũng nhu thuận xem người phá phách được bao lâu.
"Thần...tạ ơn hoàng thượng."
Manh Tử Ngọc cúi đầu không cam lòng, đứng giữa những ánh mắt xôn xao cô liếc từng người như muốn ăn tươi nuốt sống làm họ sợ không dám ngước mặt.
Khi người chuẩn bị quay lại việc của mình thì đế vương kia đột nhiên chuyển hướng, hắn chú ý vào hai đứa trẻ cô mang theo, hỏi qua loa vài câu.
"Chúng từ đâu ra vậy?"
Tử Ngọc không nghĩ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-hoang-thuong-xin-tranh-xa-ta/2762463/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.