Lễ sắc phong hoàn thành, Tử Ngọc vẫn phải ở lại canh gác, bởi bên trong họ đang mừng tiệc cho tân hoàng hậu. Họ được ăn ngon uống rượu, Tử Ngọc phải ngồi trên thành hứng gió lạnh của mùa đông gần tới.
Cô không quan tâm bên trong náo nhiệt, đôi mắt hạc một mực hướng ra những ngôi nhà bên ngoài cổng cung đang treo đèn lồng, Trung Thu gần đến, từng nẻo nhỏ đều rực rỡ màu sắc vàng đỏ của đèn lồng làm cho Tử Ngọc cũng háo hức.
Ở thế giới hiện đại cô đã có vô số lần tưởng tượng ra Trung Thu ở thời cổ, cuối cùng bản thân cô cũng sắp được trải nghiệm.
- Từ Dạ Tuân...liệu có thích Trung Thu không ?
Trong đầu chợt lóe lên một kế hoạch, Tử Ngọc cười chúm chím, sau đó lại bình tâm tiếp tục nhiệm vụ.
Từ Dạ Tuân ở bên dưới cũng đang làm nhiệm vụ, người ngước đầu lên nhìn nữ tử khí chất như tiên đang đi qua đi lại trên thành, bất giác mỉm cười đầy mơ mộng.
Bước chân gấp gáp đặt lên từng nấc thang, chưa gì Từ Dạ Tuân đã đến chỗ Manh Tử Ngọc, gọi một tiếng.
"Manh tướng quân!"
"Từ cẩm y vệ?"
Vừa mới nãy cô nghĩ đến người, chưa gì đã xuất hiện, làm Tử Ngọc có chút kinh ngạc, song trong lòng lại vui khôn tả xiết.
Nam nhân khẩn trương đến gần, đằng sau lấy ra một túi vải, sau nhiều lần tiếp xúc và được những thuộc hạ đánh tiếng, Từ Dạ Tuân đã có can đảm gần gũi nữ nhân người yêu, mạnh dạn đưa túi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-hoang-thuong-xin-tranh-xa-ta/2762461/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.