"Khuyên, sắp tới ngày hội ngũ giới gì gì đó. Nàng có ý định đi không?” Diệm Bân bóc vỏ quả vải bỏ vào cái chén đã được làm lạnh.
Bộ Khuyên đang chăm chú đọc sách nên giống như không nghe thấy. Cô tiếp tục lật sang trang bên cạnh mà xem.
Diệm Bân nghiêng cái đầu nhỏ nhìn vào sách của cô, đầu mày sắp dán chặt vào nhau.
Cô xem cái gì đây?
Làm sao để kiềm chế con quỷ trong người?
“Con quỷ không phải cái xấu mà là sự thất bại. Vì nó mà con người thất bại, vì nó mà con người sa đọa. Họ gọi đó là “con quỷ” trong tâm.
Con quỷ xuất hiện đều bắt đầu từ chữ “cầu”. Quỷ từ tâm mà ra cũng từ tâm mà diệt. Cầu bản thân mới là cầu. Cầu thiên hạ vừa vô dụng lại mất nhiều hơn được.
...”
Bộ Khuyên đột nhiên đóng sách lại làm Diệm Bân với tầm nhìn theo. Hắn tiếc nuối nhìn quyển sách, đang đọc hay mà cô lại cất đi.
Bộ Khuyên trực tiếp vứt vào một xó nào đó trong không gian, ngón tay gõ nhẹ lên đầu Diệm Bân:
“Quỷ từ tâm mà ra, từ tâm mà diệt. Cầu người hay cầu thiên hạ đều sinh ra một con quỷ. Chỉ không biết con quỷ đó lớn chừng nào thôi! Con người mà không có một con quỷ trong tâm thì làm gì có chuyện thi đua phấn đấu. Thế giới này sao phát triển được? Cuốn sách này không đúng, không nên xem nữa.”
Diệm Bân cảm thấy lời Bộ Khuyên nói rất đúng. Lời cô nói cho hắn nghe thì luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-hoan-thanh-tam-nguyen-nhan-vat/3080335/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.