Từ Hiên không chịu từ bỏ, cứ dăm ba phút lại gọi điện một lần. Bộ Khuyên nhớ cách sử dụng điện thoại, thao tác trên mấy cái nút, đếm đúng số lần để vào phần cài đặt bật chế độ im lặng. Không thể vì một cái tên chẳng ra gì mà tắt nguồn điện thoại được. Thật có lỗi với hãng sản xuất.
Tiếng chuông điểm tới giờ ăn, Bộ Khuyên mang điện thoại lần mò xuống lầu, nói với dì Kha giúp việc:
“Dì à! Dì xem điện thoại cháu có bao nhiêu cuộc gọi nhỡ vậy? Giúp cháu xóa riêng một số đó thôi.”
Dì Kha lau bàn tay sạch sẽ, cầm lấy điện thoại ấn vào danh sách cuộc gọi nhỡ.
“Tiểu thư, có hai mươi cuộc gọi nhỡ, người gọi được lưu là ‘Hiên ca ca'.”
Dì Kha vừa nói vừa xem thái độ tiểu thư nhà mình. Một tuần trước tiểu thư trải qua một cú sốc lớn. Trông bề ngoài như chẳng có gì nhưng bà biết tiểu thư yêu con trai nhà Từ gia thế nào. Lúc trước cứ luôn miệng một tiếng Từ Hiên, hai tiếng Từ Hiên.
Bộ Khuyên nghe ba chữ ‘Hiên ca ca' liền muốn đập điện thoại. Ca ca cái con khỉ, cô khó chịu lên tiếng:
“Dì Kha, giúp con xóa luôn cả số hắn. Không thấy nhưng nghe thật chướng tai.”
Dì Kha nghe lời, sau khi xóa liền nhìn Bộ Khuyên với bộ mặt thương cảm.
Mặc dù Bộ Khuyên không nhìn thấy nhưng vẫn cảm giác được. Cô rất là nhạy cảm đó nha. Thôi, mặc kệ, càng nói bà ấy lại càng thấy cô đáng thương.
Có khổ không nói ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-hoan-thanh-tam-nguyen-nhan-vat/3080253/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.