Hoắc Vũ Hạo từ nơi chiến đấu với Đế Thiên trở về, tại thời khắc Hoắc Vũ Hạo dùng nhất chiêu suýt chút đánh bại Đế Thiên bị Đường Long giữa đường ngăn cản nhưng cũng được tính là hoàn thành nên Thiên Địa biến hóa không giống với lúc trước. Hoắc Vũ Hạo cảm nhận rõ ràng Tinh Thần Chi Hải sôi trào cùng thăng hoa, Lục đại Hồn Linh nhảy cẫng hoan hô.
Hoắc Vũ Hạo cảm nhận được trong cơ thể Hồn Lực biến hóa, một loại khí chất đặc thù dần dần từ trên người hắn nổi lên. Đế Thiên đối với hắn là một tòa núi cao, một khi vượt qua sẽ sinh ra về tính chất bay vọt. Hoắc Vũ Hạo ngẩng đầu nhìn lên trời, giang hai cánh tay. Lúc này, hắn chỉ cảm thấy ở giữa thiên địa hết thảy đều tiến hành trở nên bất đồng, linh hồn của hắn phảng phất đang theo lấy thế giới kia phi thăng.
- Ngươi thành công! Chúc mừng ngươi, Vũ Hạo.(Dung Niệm Băng)
Kim sắc quang mang nhàn nhạt từ trên trời giáng xuống , tại trước mặt hoắc vũ hạo ngưng tụ thành Dung Niệm Băng. Dung Niệm Băng mang trên mặt vui mừng mỉm cười nhìn xem Hoắc Vũ Hạo, hắn rõ ràng nhất trước mắt người thanh niên này có thể đi đến một bước này là bực nào không dễ dàng.
- Lão sư.(Hoắc Vũ Hạo)
- Kỳ thật ta cũng không thích hợp làm thầy của ngươi, thầy của ngươi một người khác hoàn toàn. Ta chỉ là may mắn gặp dịp nhặt được cái tiện nghi mà thôi. Nếu như không phải là bởi vì ta, ngươi có lẽ không cần thừa nhận khổ nhiều như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-hau-cung-nhi-thu-nguyen-cua-ta/345071/chuong-1140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.