Minh Đô
Tại một gian phòng, Đường Long ngồi ở trên ghế mà trước mặt cậu là ba thiếu nữ.
- Đúng là làm người ta bớt lo. Ba người các ngươi đi ra ngoài không mang theo hộ vệ hoặc cao thủ à?
- Chúng ta không muốn phiền phức.(Hứa Cửu Cửu)
- Phiền phức? Các ngươi chỉ là Hồn Vương mà thân phận mẫn cảm, đi ra ngoài nếu để hữu tâm nhân biết chẳng phải phiền đến Sử Lai Khắc Học viện và Tinh La Hoàng Thất cùng Thiên Hồn Hoàng Thất sao?
- Cửu Cửu, ngươi bình thường rất thông minh vì sao lại hành động nông nổi như vậy?
- Ta…(Hứa Cửu Cửu)
Hứa Cửu Cửu nói không nên lời đành phải ngậm miệng cúi đầu, Trương Nhạc Huyên và Duy Na đều trầm mặc không nói.
- Haiz, ta cũng không có ý tránh các ngươi. Lần sau, ra ngoài mang vài hộ vệ trong bóng tối bảo hộ.
- Ta phải trở về Học viện để tọa trấn, hai ngày sau đích thân đưa các ngươi về thế lực của mình.
Đường Long đứng dậy rời đi mà Duy Na xuất thần nhìn bóng lưng rời đi.
- Uy, người đã đi. Không cần nhìn xuất thần như vậy.(Trương Nhạc Huyên)
Duy Na sắc mặt đỏ bừng khi nghe những lời của Trương Nhạc Huyên.
- Nè, hai người nói xem. Thân phận của hắn là gì?(Duy Na)
- Hắn là lão công của ta.(Hứa Cửu Cửu)
- Ta nghe trong Học viện mấy vị túc lão nói qua. Hắn là vạn năm trước Sử Lai Khắc Thất Quái đời đầu đứng hàng đệ nhị. Với lại, thực lực càng là lực áp thế hệ tuổi trẻ Hồn Sư năm đó.(Trương Nhạc Huyên)
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-hau-cung-nhi-thu-nguyen-cua-ta/344972/chuong-1041.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.