Chương trước
Chương sau
- Thủ đoạn đúng là ngoan độc. Kể cả người thường cũng không tha.
- Hồn tộc, các ngươi cùng chúng ta Dược tộc không đội trời chung.(Dược Đan)
Dược Đan cũng phát hiện kinh biến ở bên ngoài, hai con mắt như muốn nứt ra, tiếng gầm gừ điên cuồng mà oán độc vang vọng lên giữa đất trời.
Hư Vô Thôn Viêm không thèm để ý tới tiếng rít gào kia, bàn tay nắm chặt, một quả huyết cầu tiếp tục ngưng luyện rồi nhanh chóng phình to ra. Bên trong huyết cầu, những người trong Dược Tộc có thể cảm nhận được hương vị quen thuộc.
- Bạo.(Hư Vô)
Khi huyết cầu bành trướng đến gần nghìn trượng thì Hư Vô Thôn Viêm vung tay lên, huyết cầu kia bay vùn vụt tới đập mạnh vào cự đỉnh. Huyết quang che lấp bầu trời, hai tai mọi người giống như điếc tạm thời, chỉ có màu đỏ như máu phủ kín đôi mắt mới làm cho bọn họ hiểu được tràng tàn sát vừa rồi là thật chứ không phải là hư ảo.
- Thứ kia thật là phiền phức. Hồn Hư Tử, ngươi đi đem thứ đó cướp đoạt hoặc phá hủy, nếu không (Hư Vô)
Hồn Hư Tử khóe miệng co giật, hắn biết mình không phải đối thủ của Đường Long nhưng Hư Vô Thôn Viêm đã mở miệng thì hắn cũng phải nghe theo. Hồn Hư Tử cắn răng hướng về phía Đường Long lao đi nhưng mục đích thật sự là nhắm vào tòa tháp trôi nỗi trước mặt Đường Long.
- Châu chấu đá xe mà thôi.
Đường Long bàn tay hướng Hồn Hư Tử vỗ xuống, nhất thời đỉnh đầu của Hồn Hư Tử có kim sắc chưởng ấn chụy lạc xuống.
Ầm
Hồn Hư Tử bay ngược ra ngoài mà trên đường điên cuồng phun máu tươi. Hắn biết mình không phải là đối thủ của Đường Long nhưng đổi lại cũng thành công câu được thời gian.
Hư Vô Thôn Viêm nhân lúc Đường Long xuất thủ đánh trọng thương Hồn Hư Tử không tiết hao giá cả công kích khiến cho đại trận bắt đầu run rẩy. Dòng năng lượng lỏng vốn tràn ngập trong đại trận cũng tiêu tán với tốc độ kinh người.
Nhìn đại trận càng lúc càng mờ đi, trong lòng mọi người của Dược Tộc cũng lạnh dần. Bọn họ không dự đoán được, đại trận ngưng tụ toàn bộ lực lượng của cả tộc lại vẫn không thể chống lại tồn tại khủng bố kia. Ở chính giữa của đại trận, thân hình hư ảo của lão già mặc áo vải thô kia nhìn thấy cảnh này chỉ khẽ thở dài, giọng nói thầm thì vang lên bên tai của mỗi người.
- Kiếp nạn này, vẫn không thể nào tránh được. Dược tộc một đường sinh cơ đều phụ thuộc vào ngươi, để ta trợ giúp ngươi một tay.(Dược Đế)
Thanh âm vừa dứt, thân hình lão giả bay khỏi đại trận, hóa thành một luồng hào quang hư ảo với vận tốc vượt qua ánh sáng, cắt qua tầng mây Hắc viêm, lao vào trong cơ thể của Hư Vô Thôn Viêm.
Hai bên va chạm với nhau, vẻn vẹn chỉ vang lên một tiếng trầm đục nhưng thân thể Hư Vô Thôn Viêm lại run rẩy kịch liệt.
- Ngươi… Lão quỷ chết tiệt, hãy tiêu tan đi cho ta.(Hư Vô)
Hắc Viêm từ trong cơ thể ùn ùn tuôn ra, một âm thanh nhỏ vang lên giống như tiếng linh hồn vỡ nát. Tiếng động như có như không kia lại làm cho thân thể của toàn bộ người trong Dược tộc cứng ngắc. Bọn họ có thể cảm giác được có thứ gì đó trong huyết mạch đang lặng yên biến mất.
- Thủy tổ.(Dược Đan)
Đôi mắt đỏ vằn của Dược Đan ngơ ngác nhìn về phía không trung, giống như tín ngưỡng vào giờ phút này đã sụp đổ.
Dị Hỏa – Hư Vô Thôn Viêm bị Dược Đế tổn thương tới bổn nguyên liền phẫn nộ gào thét lên, Đường Long thôi động Dị Hỏa Tháp mạnh mẽ kéo lấy Bổn nguyên Dị Hỏa vào trong.
Phốc
- Tiểu tử, ngươi sẽ phải trả giá đắt cho việc này.(Hư Vô)
Bổn nguyên bị kéo lấy một phần làm cho Dị Hỏa – Hư Vô Thôn Viêm thực lực trượt xuống, nguyên bản Dị Hỏa – Hư Vô Thôn Viêm có thực lực Đấu Thánh đỉnh phong mà mất đi Bổn nguyên một phần nên thực lực giảm xuống Cửu tinh Đấu Thánh.
Dị Hỏa – Hư Vô Thôn Viêm nộ hống tấn công điên cuồng vào đại trận khiến cho đại trận vỡ nát thành vô số quang điểm. Từng quang điểm nhấp nháy như đom đóm chầm chậm soi rọi lên những khuôn mặt đang dại ra của Dược tộc.
- Tất cả người Dược Tộc nghe đây, hiện tại là lúc sinh tử tồn vong của tộc ta. Mà hiện tại chỉ có một con đường duy nhất chính là bảo tồn huyết mạch.(Dược Đan)
- Tất cả trưởng lão theo ta ra tay.(Dược Đan)
Cùng với Dược Đan hạ lệnh thì bên trong núi non có vô số thân ảnh bay vút ra, trong đó không chỉ có trưởng lão Dược Tộc mà còn có cả những người trẻ tuổi cũng đi theo. Bọn họ hiểu được nếu không vượt qua kiếp nạn này, Dược Tộc sẽ mau chóng biến mất trong lịch sử. Dược Tộc là gốc rễ của bọn họ, nếu mất đi gốc rễ bảo bọc bọn họ sẽ phải trôi dạt khắp nơi, tất cả nhưng vinh quang kiêu ngạo bấy lâu nay sẽ mai một chẳng còn.
- Dù có làm gì cũng vô ích thôi, hôm nay huyết tẩy các ngươi Dược tộc để trả đũa cho việc ta bị lấy mất Bổn nguyên một bộ phận.(Hư Vô)
Nhìn vô số bóng người đang vọt lên cao, thân thể Dược Đan cũng không kìm được sự run rẫy. Đấu khí ngập trời, không hề giữ lại một chút nào ở cơ thể mà bạo phóng ra bên ngoài, cuối cùng hợp lại với nhau thành một dải thất luyện đấu khí dài chừng nghìn trượng xé toạt không khí mà mục tiêu của nó phóng tới chính là Hư Vô Thôn Viêm đang bùng cháy trên bầu trời kia.
Sau khi luồng thất luyện đấu khí nghìn trượng kia phóng đi, vô số cỗ đấu khí nhiều mày cũng phóng ra đánh tới Hư Vô Thôn Viêm, mang theo sự kiên quyết thấy chết không sờn, hy sinh vì nghĩa.
Trên bầu trời, Hồn Hư Tử nhìn luồng đấu khí thất luyện đó cũng phải thay đổi sắc mặt. Thế công bậc này dù hắn dính một tý cũng bị thương nặng, dù sao đây gần như là một kích hội tụ sức mạch của toàn bộ Dược Tộc.
Ở bên cạnh Hồn Hư Tử, Hư Vô Thôn Viêm cũng hiện lên vẻ dao động trong ánh mắt đen như hắc động, hiển nhiên hắn cũng không dám khinh thường một kích hợp lực kia. Chưa kể tới, hắn bị giảm thực lực cùng với bị nội thương.
Hư Vô Thôn Viêm bàn tay một lần nữa vươn ra, sau đó nhanh như chớp kết từng đạo ấn quyết, nhất thời Hắc Viêm kịch liệt bốc lên rồi hội tụ phía sau Hư Vô Thôn Viêm tạo thành một hắc động xoáy lốc chừng mấy vạn trượng. Lực hút cường đại phô thiên cái địa cũng nhanh chóng hình thành.
Bang Bang
Lực hút đáng sợ làm cho mọi thứ đều bị bay lên, thập chí mặt đất cũng bị nứt ra tung tóe tạo thành những vết thương chằng chịt khắp vùng địa vực sâu hàng nghìn trượng.
Từng đạo đấu khí thất luyện cũng cuồn cuộn không ngừng bay vào bên trong lốc xoáy đen ngòm, trong đó vang lên những tiếng nổ trầm thấp. Ở trong hắc động hình thành những vụ bùng nổ, thậm chí là dao động kịch liệt. Mà mỗi khi lốc xoáy dao đọng thì thân thể Hư Vô Thôn Viêm không ngừng nổ ra những chùm lửa, hắn cũng phải lùi lại hơn mười bước. Hồn Hư Tử ở bên cạnh thấy thế liền sợ hãi xanh mặt.
- Dược Tộc quả nhiên khó thu thập, lúc trước là Dược Đế tàn hồn, sau khi đánh bại xong lại là công kích ngưng tụ từ toàn bộ tộc nhân. Cường đại như đại nhân cũng bị đẩy lùi rồi.(Hồn Hư Tử)
- Dược Tộc quả không sai, so với Linh Tộc và Thạch Tộc đúng là mạnh hơn không ít. Nhưng cuối cùng vẫn chỉ có một kết cục mà thôi.(Hồn Hư Tử)
Cùng với thanh âm khàn khàn, lão tung ra một vật hình trứng. Từ trên bầu trời Hắc Viêm phát ra những đạo huyết quang chầm chậm dung nhập vào trong quả trứng đó. Khi luồng huyết quang tiến vào, quả trứng Hắc Viêm đột nhiên nổ mạnh, tức thì những tiếng thét cao vút, thê lương bỗng chốc vang vọng khắp bầu trời. Hắc Viêm bỗng từ trên trời vội trút xuống vùng núi non bên dưới như mưa rào.
Nhìn Hắc Viêm rơi xuống dày đặc, mọi người đang đứng dưới cơn mưa kia liền biến sắc, họ vội vàng vận chuyển Đấu Khí nhưng chưa kịp hoàn thành thì chợt hắc mang lóe lên, họ cảm giác trước ngực tê rần, khi cúi đầu nhìn xuống thì thấy trước ngực mình đã thêm một lỗ lớn từ khi nào, máu tươi kèm theo nội tạng bị trút xuống khỏi thân mình.
- Đừng có để những hắc viêm rơi trúng bản thân, nếu không chết thế nào cũng không biết.
Đường Long hét lên khiến cho những người khác lập tức vận chuyển Đấu Khí bảo vệ. Hư Vô Thôn Viêm nhíu mày nhìn Đường Long, hắn không ngờ chiêu thức của mình bị Đường Long nhìn thấu. Tuy có Đường Long nhắc nhở nhưng mà hắc viêm do Hư Vô Thôn Viêm ngưng tụ thành hỏa nhân có ánh mắt đỏ tươi và đôi tay như lưỡi dao cho thấy chúng khác biệt rất lớn với nhân loại.
- Mấy thứ này có thể cắn nuốt thân thể và Đấu Khí.(Dược Trần)
Dược Lão kêu lên thất thanh, ở dưới chân lão có thêm mấy người nổ tung thành một đống máu thịt đen sì.
Nhìn về phía đại quân sinh vật Hắc Viêm đang rơi xuống, khắp trận tuyến lâm vào hỗn loạn kịch liệt. Chiến đấu lập tức bùng nổ, những tiếng kêu thê lương thảm thiết không ngừng vàng lên. Máu tươi thấm hồng đại địa.
Dược Đan giữa không trung nhìn mảnh hỗn loạn phía dưới liền tối sầm mặt, hắn vung áo bào lên, đấu khí khủng bố tràn đầy sự bùng nổ trực tiếp phóng tới thân thể mấy trăm con sinh vật Hắc Viêm làm chúng nổ ra, sau đó hắn cong tay ngoắc một cái bắt một con sinh vật kỳ lạ đó lại nghiên cứu một hồi, chợt đồng tử co rút lại, hắn hít sâu một cái.
- Thôn Linh Tộc! Tại sao chủng tộc này còn tồn tại? Không phải chúng bị tiêu diệt hoàn toàn ở thời kỳ viễn cổ rồi sao?(Dược Đan)
- Thôn Linh tộc đoán chừng là bị Hồn tộc thu phục bí mật bồi dưỡng.
- Haha, đúng vậy. Dược Đan, ngươi đã biết vì sao Hồn Tộc phải ra tay với các ngươi chưa?(Hồn Hư Tử)
- Khó trách sau thời Viễn cổ thì những chủng tộc cổ càng ngày càng xuống dốc, chỉ có Hồn Tộc ngươi vẫn trường tồn như trước.(Dược Đan)

Dược Đan kinh hãi nhìn Hư Vô Thôn Viêm trên bầu trời như phát hiện ra cái gì đó cực kỳ đáng sợ nhưng sau đó hắn nhanh chóng bay xuống phía dưới, tay áo huy động, hơn mười người trẻ tuổi Dược Tộc bị hắn nắm trong tay.
- Dược Tộc trưởng lão, tự bạo, hủy không gian. Chúng ta có thể chết nhưng phải lưu lại dược mầm mống huyết mạch Dược Tộc.(Dược Đan)
Nghe Dược Đan thốt lên những lời như tan nát cõi lòng đó, không ít cường giả Dược Tộc ở trên bầy trời không kìm được mà run rẩy, khuôn mặt họ hiện lên vẻ bi thương và kiên quyết, ở trong tộc, việc hy sinh bản thân để bảo tồn huyết mạch là chuyện thiên kinh địa nghĩa, bọn họ không do dự thực hiện.
- Haiz, Dược Đan tộc trưởng tình hình cũng không đến nổi tuyệt vọng vậy đâu.
Đường Long phất tay ngăn cản những Dược tộc trưởng lão tính tự bạo mở không gian, hắn vừa rồi nhận được tin tức ở bên ngoài Dược giới thì Cổ tộc, Viêm tộc và Lôi tộc đã cử người tới đang công kích hắc viêm bao phủ bên ngoài.
- Dược Đan tộc trưởng, tam tộc đã cử người tới. Chúng ta phải kiên trì tới cùng.
Dược Đan nghe vậy ngẩng đầu lên thấy dược số lượng Thôn Linh tộc giảm bớt đi, điều này đại biểu cho bên ngoài viện binh tới rất rất mạnh nếu không Hư Vô Thôn Viêm sẽ không để cho nhiều Thôn Linh tộc đi ra ngoài.
- Đáng chết, vì sao người Cổ tộc cùng Lôi tộc với Viêm tộc tới nhanh như vậy.(Hư Vô)
Hư Vô Thôn Viêm sắc mặt rất khó coi, hắn đang tính có hành động tiếp theo thì một giọng nói vang lên.
- Hư Vô Thôn Viêm, ngươi đi ra đối phó với viện binh đi. Bên trong để bọn ta giải quyết.(Hồn Diễm)
- Haha, Dược Đan. Không ngờ lần chúng ta gặp lại thì ngươi lại ở trong cục diện này.(Hồn Kính)
Theo những bóng đen xuất hiện là một cỗ âm thanh lạnh lẻo âm trầm, vang vọng trên bầu trời.Uy thế như vậy làm cho mọi lòng người đang trong hiểm cảnh càng trầm xuống.
Cường giả Hồn tộc rốt cục xuất động rồi!
Động tĩnh trên bầu trời cũng được Dược Đan phát hiện. Vội ngẩng đầu, ánh mắt lão dừng lại trên từng hắc ảnh kia. Trong đó, có hai lão giả lăng không mà đứng, vẻ mặt hai người đầy mỉm cười nhìn ông. Trong nụ cười tràn ngập lạnh lẻo.
- Hồn Kính, Hồn Diễm thật không ngờ Hồn tộc bốn vị Ma Thánh lại vì hành động lần này xuất động hai vị. Hồn tộc các ngươi thật là để mắt tới Dược tộc chúng ta.(Dược Đan)
- Dược Đan! Luyện dược thuật của Dược tộc đối với Hồn tộc ta có chút tác dụng! Nếu ngươi đáp ứng trở thành tộc phụ thuộc cho Hồn tộc, có lẽ còn có thể bảo tồn huyết mạch.(Hồn Kính)
- Ta Dược tộc dù chảy đến giọt máu cuối cùng cũng sẽ không sống tạm bợ dưới Hồn tộc.(Dược Đan)
- Không ngờ lần diệt Dược tộc lại ngoài ý muốn bắt được Cửu phẩm Luyện Dược Sư trẻ tuổi nhất Đấu Khí Đại Lục.(Hồn Diễm)
- Xích Diệt Đại Tông sư, tộc trưởng rất có hứng thú với ngươi. Chỉ cần ngươi quy hàng thì hôm nay sẽ không phải chết.(Hồn Diễm)
- Ngươi các thấy có khả năng sao? Dù Hồn Thiên Đế xuất hiện thì ta cũng méo sợ chính nói chi tới việc các người Hồn tộc Tứ vị Ma Thánh.
- Tiểu tử, ngươi muốn chết.(Hồn Diễm)
Đường Long cũng không có nhiều lời kéo theo trường thương của mình công về phía Hồn Diễm, Dược Đan đồng dạng đánh về phía Hồn Kính.
- Để ta thử xem thực lực của Hồn tộc Tứ vị Ma Thánh như thế nào.
- Tự tìm được chết.(Hồn Diễm)
Hồn Diễm vung tay lên và có rất nhiều cường giả Hồn tộc xông tới nhưng đều không ngoại lệ bị Đường Long đụng phải tại chỗ hóa thành huyết vụ.
- Để bọn chúng tới thế mạng không phải hành động khôn ngoan.
Hồn Diễm kinh hãi lách mình sang bên hiểm trong hiểm né tránh được Đường Long đang lao tới nhưng trong tưởng tượng của Hồn Diễm là Đường Long sẽ bay một đoạn mới dừng lại, Đường Long trực tiếp dùng lại thân hình của mình xoay tròn cơ thể Phá Diệt Phệ Thương mang theo tiếng xé gió đập thật mạnh vào lồng ngực của Hồn Diễm.
Phốc
Hồn Diễm bị Phá Diệt Phệ Thương đập thành bị nội thương, bên trong cơ thể mấy cây xương sườn bị đánh nát.
- Ta muốn giết ngươi. Phệ Hồn Chưởng.(Hồn Diễm)
- Hủy Diệt Long Thương – Cửu Thương – Chấn Động Chi Thương.
Đường Long xoay tròn Phá Diệt Phệ Thương đâm về phía trước, hắc khí cự chưởng bị đâm nát mà Đường Long dư thế không giảm lao về phía Hồn Diễm. Hồn Diễm phản ứng không kịp bị mũi thương đâm giữa ngực rồi bị lôi kéo theo, mặc kệ cho hắn đánh nhiêu Đấu Kỹ vào người nhưng Đường Long bất vi sở động.
- Toàn bộ Dược tộc trưởng lão nghe lệnh, hỗ trợ Đường Long tiểu hữu đánh nát kết giới.(Dược Đan)
Dược tộc trưởng lão trực tiếp bỏ xuống trong tay chiến đấu cùng nhau lao tới mở con đường máu. Dược Đan nhìn ra được Đường Long muốn phá hủy kết giới bao phủ Dược giới nên hắn không tiết hao đại giới.
- Ngươi muốn…(Hồn Diễm)
- Đúng vậy, ngay từ đầu thì ta cũng không muốn cùng ngươi nhất quyết tử chiến.
Đường Long mang theo Hồn Diễm hung hãn đâm vào kết giới, lực phản chấn cực kỳ mạnh mẽ tác động ngược lại nhưng có Hồn Diễm đỡ cho nên Đường Long không bị thương.
Nơi bị mũi thương đâm có vết nứt lan tràn nhưng rất nhỏ, Hồn Diễm thấy vậy cười khảy.
- Chỉ bằng nhiêu đó sức lực đừng hòng phá được kết giới.(Hồn Diễm)
- Vậy sao? Chấn Động Chi Quyền.
- Không phải… Aaaaaa.(Hồn Diễm)
Bàn tay đang nắm cán thương buông ra sau đó đưa tay về sau siết chặt lại, khí ép bọc xuất hiện. Đường Long nện nấm đấm mình vào cán thương truyền vào sức mạnh Gura Gura no Mi. Sức mạnh Gura Gura no Mi từ trường thương đi động tới mũi thương mà Hồn Diễm bị Phá Diệt Phệ Thương đâm xuyên người nên hắn cũng thừa nhận công kích nên kêu la thảm thiết. Kết giới nơi mũi thương tạo ra vết nứt nhỏ cấp tốc lan tràn ra ngoài xung quanh.
- Nát cho ta.
Rắc
Một lỗ hổng lớn trên kết giới xuất hiện rồi bể nát thành cái động rộng lớn, hắc viêm phù văn bị phá nát một bộ phận khiến cho Hư Vô Thôn Viêm đang chật vật đối đầu với Cổ Nguyên, Hỏa Linh Tiên tử với Viêm Tẫn cùng Lôi Doanh đột nhiên cơ thể chấn động.
- Hắc viêm phù văn bị người phá nát? Đáng chết, tính sai một việc có Đường Long tên nhãi kia ở đó.(Hư Vô)
- Kết giới bị phá, chúng ta đi.(Thông Huyền)
Thông Huyền dẫn theo trưởng lão Cổ tộc cùng với cường giả Viêm tộc và Lôi tộc xông vào viện trợ Dược tộc đánh lui cường giả Hồn tộc.
Đường Long bay ra ngoài thấy Hư Vô Thôn Viêm gần mình nhất liền khóe miệng nhất câu, Dị Hỏa Tháp bay ra ngoài trực tiếp đối với Hư Vô Thôn Viêm tiến hành rút đi Bổn nguyên. Hư Vô Thôn Viêm cảm giác lại được Bổn nguyên bị người rút đi liền đỏ mắt nhìn Đường Long.
- Aaaaaa, Đường Long thù này ta cùng ngươi không đội trời chung.(Hư Vô)
Hư Vô tổn thương nghiệm trọng phải chạy trốn, nếu hắn không chạy thì chờ đợi hắn là cái chết. Trước khi đi thì Hư Vô Thôn Viêm nhìn về phía ba người Cổ Nguyên đầy hung ác.

- Hư Vô Bạo Phát.(Hư Vô)
- Không ổn, mau rời đi.(Hỏa Linh Tiên tử)
- Dị Hỏa – Hư Vô Thôn Viêm thật là đáng gờm.(Cổ Nguyên)
Hư Vô Thôn Viêm tạo ra một hố đen nhỏ tỏa ra lực hút kinh người ném về phía ba người Cổ Nguyên, ba người phản ứng cấp tốc rời khỏi vị trí của mình nhưng Hư Vô Thôn Viêm thân hình lóe lên xuất hiện sau lưng Hỏa Linh Tiên tử nhất chưởng đập vào lưng nàng đẩy nàng về phía hố đen.
- Không ổn.(Lôi Chấn)
- Không Gian Phong Tỏa.
Một tiếng hét vang lên và hố đen do Hư Vô Thôn Viêm tạo ra bị Đường Long sinh sinh bóp tắt, Hỏa Linh khóe miệng có máu tươi chảy ra, thân hình không khống chế mà rơi xuống, vừa rồi nhất chưởng của Hư Vô Thôn Viêm đã làm cho nàng Đấu Khí trong người rối loạn nên hiện tại không thể điều động trong người Đấu Khí.
Ngay khi Hỏa Linh đang tuyệt vọng thì nàng cảm giác được vòng eo của mình bị người ôm lấy, nàng định lại tinh thần thấy được khuôn mặt anh tuấn của Đường Long gần ngay trước mặt mình.
- Ngươi có thể buông tay ra không?(Hỏa Linh)
- Nếu như cô không ngại rơi tự do từ trên cao xuống thì ta buông tay.
- Đừng buông.(Hỏa Linh)
Hỏa Linh Tiên tử gắt gao ôm lấy Đường Long mà Đường Long liếc nhìn phương xa nơi Hư Vô Thôn Viêm bỏ chạy thục mạng.
- Dị Hỏa – Hư Vô Thôn Viêm không giết chết được thì lấy mạng Hồn tộc Tứ vị Ma Thánh vậy.
Đường Long nhìn Hồn Diễm vẫn đang bị Phá Diệt Phệ Thương găm vào người thì khóe miệng nhất câu, cậu ném Phá Diệt Phệ Thương về phía Hồn Kính đang giao thủ với Dược Đan. Phá Diệt Phệ Thương phá không xoay tròn lao về phía Hồn Kính làm cho Hồn Diễm chóng mặt không thôi.
Phốc
Hồn Kính đang tập trung giao thủ với Dược Đan không có để ý tới Phá Diệt Phệ Thương bay tới, dù sao Dược Đan thực lực thấp hơn hắn chỉ là Thất tinh Đấu Thánh nhưng không dám thờ ơ nên không thể lơ là nếu không chỉ có con đường chết. Hồn Kính đột nhiên cảm thấy ngực mình đau sót cúi đầu thấy có đầu mũi thương xuất hiện, hắn khó khăn xoay đầu lại thấy được Hồn Diễm chật vật.
Oành
Phá Diệt Phệ Thương mang theo Hồn Diễm và Hồn Kính đâm thẳng xuống đất tạo thành hố sâu.
- Hồn tộc Tứ vị Ma Thánh không gì hơn cái này.
- Hôm nay, là tử kỳ của hai lão bất tử các ngươi.
- Khônggggg.(Hồn Diễm)
- Tam không thể chết.(Hồn Kính)
- Long Thần Ba Động.
Ngang
Từ trên người Đường Long Đấu Khí hội tụ thành hư ảnh cự lòng gào thét nhào về phía Hồn Diễm và Hồn Kính bị định trụ.
Uỳnh
Hồn Diễm và Hồn Kính bị nổ cho tan xương nát thịt, Đường Long bằng vào Seinegan biết được linh hồn Hồn Diễm và Hồn Kính vẫn còn tồn tại.
- Amaterasu.
Trong hư không truyền ra tiếng kêu gào thảm thiết của linh hồn Hồn Diễm và Hồn Kính.
- Thật không ngờ, Hồn tộc lại điên cuồng như vậy.(Lôi Chấn)
- Khụ, con rể có thể buông tay khỏi eo của Hỏa Linh Tiên tử rồi. Ôm nhân gia nãy giờ chưa đã sao?(Cổ Nguyên)
Đường Long mới nhận ra mình vẫn đang ôm Hỏa Linh Tiên tử nên thức thời buông ra khỏi vòng eo thon gọn của Hỏa Linh. Hỏa Linh Tiên tử đỏ mặt bước mấy bước giữ khoảng cách với Đường Long nhưng đôi mắt đẹp nhìn chăm chú cậu.
- Bây giờ các ngươi cũng biết là ai diệt Linh tộc và Thạch tộc đi?(Cổ Nguyên)
Cổ Nguyên nhìn về phía Viêm Tẫn với Lôi Doanh hai vị Tộc trưởng Viêm tộc và Lôi tộc, hai người bọn hắn là không khách khí gây áp lực cho Cổ tộc với Hồn tộc. Viêm Tẫn và Lôi Doanh đỏ mặt xoay đầu đi chỗ khác.
- Hồn tộc làm việc quá mức tàn bạo! Lần này có không ít trưởng lão và tông chủ của các tông phái Trung châu bị bọn hắn giết chết. Nếu việc này truyền ra, Hồn tộc chắc chắn sẽ trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích nhưng mà đối với Hồn tộc thì những thế lực tông phái này chẳng khác gì con sâu cái kiến, khó mà gây được chú ý.(Cổ Nguyên)
- Tiểu tử có cao kiến gì không?(Cổ Nguyên)
- Hồn tộc đại quy mô động tác chỉ có một khả năng. Bọn họ đã phát hiện ra Đà Xá Cổ Đế Động phủ mà muốn mở ra cần có Đà Xá Cổ Đế Ngọc. Hiện tại, tính cả Hồn tộc cùng với Linh tộc và Thạch tộc thì đã có ba mảng Đà Xà Cổ Đế Ngọc nằm trong tay Hồn Thiên Đế.
- Ở đây ta giữ một mảng Đà Xà Cổ Đế Ngọc của Tiêu tộc với Dược tộc. Cổ tộc giữ một mảng Đà Xà Cổ Đế Ngọc, Lôi tộc với Viêm tộc cũng giữ một mảng Đà Xà Cổ Đế Ngọc. Tính ra bên chúng ta có năm mảng Đà Xà Cổ Đế Ngọc.
- Chắn chắc Hồn tộc sẽ không từ bỏ ý đồ mà đạt được Đà Xà Cổ Đế Ngọc mảng vỡ. Ý của ta là chúng ta có thể tương kế tựa kế dụ Hồn tộc ra làm một vố lớn. Đầu tiên, diệt Hồn Điện để loại bỏ tai mắt Hồn tộc tại Trung Châu sau đó liên hợp lại công phạt Hồn tộc.
- Ngươi là muốn chúng ta giao Đà Xà Cổ Đế Ngọc mảng vỡ trong tay cho ngươi trông giữ?(Lôi Doanh)
- Ta cũng không có ép buộc nhưng giữa việc diệt tộc và Đà Xà Cổ Đế Ngọc mảng vỡ thì tin tưởng chư vị tộc trưởng suy xét chu toàn.
Viên Tẫn với Lôi Doanh đang suy tư thì Cổ Nguyên vung tay lên ném cho Đường Long Đà Xà Cổ Đế Ngọc mảng vỡ.
- Hai vị tộc trưởng yên tâm đi, ta biết vị trí Đà Xá Cổ Đế Động phủ ở đâu. Chỉ cần giải quyết Hồn Điện và Hồn tộc xong thì ta có thể dẫn người các tộc đi vào trong.
Viêm Tẫn và Lôi Doanh nghe vậy gật đầu cũng đưa Đà Xà Cổ Đế Ngọc mảng vỡ cho Đường Long.
Vậy là trong tay Đường Long nắm giữ Đà Xà Cổ Đế Ngọc mảng vỡ có 5 mảng.
Đường Long vung tay lên và ba mảng vỡ y hệt như Đà Xà Cổ Đế Ngọc mảng vỡ rơi vào trong tay Viêm Tẫn, Lôi Doanh và Cổ Nguyên. Ba người bọn hắn hoài nghi nhìn về phía Đường Long.
- Ta nghĩ Hồn tộc có kẻ phản bội nằm trong Viêm tộc, Lôi tộc và Cổ tộc. Cái này có thể đánh lừa Hồn Thiên Đế một khoảng thời gian.
- Có chứng cứ sao?(Cổ Nguyên)
- Nhạc phụ còn nhớ lúc trước khi ta cùng Huân Nhi, Dược Linh với Hỏa Trĩ rời khỏi Cổ giới liền bị Hồn Nguyên Thiên dẫn người tập kích sao? Lúc đó, ta nổi hứng lên rời đi không có thông báo ai cả mà Hồn Nguyên Thiên lại biết được dẫn theo người tập kích.
- Nếu như trong Cổ tộc không có nội ứng thì sao mà Hồn Nguyên Thiên biết được.
- Cổ tộc đã bị Hồn tộc xếp vào nội ứng thì Viêm tộc và Lôi tộc cũng không khá hơn là bao.
Nghe xong phân tích của Đường Long thì ba vị tộc trưởng đều trầm mặc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.