Chương trước
Chương sau
Đường Long khi đạt được mảng tàn đồ Tịnh Liên Yêu Hỏa cuối cùng thì rời khỏi không gian giao dịch. Giữa đường cậu muốn trở về thì bị Hạt Ma Tam Quỷ cản đường.
- Tiểu tử, khôn hồn giao ra trong tay tàn đồ Tịnh Liên Yêu Hỏa.(Thiên Hạt Tử)
- Haha, nếu ta không giao đâu?
- Nếu như không giao thì chết đi.(Địa Hạt Tử)
- Các ngươi ba lão quỷ bị đuổi khỏi Trung Châu vẫn là làm loạn khắp nơi.
Đường Long là biết thân phận của ba lão quỷ trước mặt mình. Ba người này, lão đại Thiên Hạt Tử đạt đến Cửu chuyển Đấu Tôn đỉnh phong chỉ nửa bước nữa là đạt đến cấp bậc Bán Thánh, lão nhị Địa Hạt Tử khoảng Bát chuyển Đấu Tôn, lão tam Nhân Hạt Tử, khoảng Lục chuyển Đấu Tôn. Ba người này liên thủ, đủ để phân cao thấp với cường giả Bán Thánh.
Cả ba người đều là Tông chủ Nhục Dục Tông mà tông môn này là một tông phái dâm tà cổ quái, tông phái này bồi dưỡng nhục đỉnh để đề thăng thực lực của mình mà cái gọi là nhục đỉnh này chính là chọn ra nữ đồng có thiên tư ưu tú rồi cho các nàng tu luyện công pháp. Sau khi các nàng khổ tu hơn mười năm thì dùng phương pháp giao hợp đặc biệt của Nhục Dục Tông để hấp thu Đấu Khí trong cơ thể các nàng nhưng loại công pháp này quá mức bá đạo, nữ tử sau khi bị hấp thu hết Đấu Khí sẽ già yếu mà chết trong vòng mười ngày.
- Các ngươi đã tự tìm đến cửa thì để ta thu tính mạng của các ngươi đi, tránh sau này nhiều nữ hài bị các ngươi làm nhục.
- Chỉ bằng vào thực lực Nhất tinh Đấu Thánh của ngươi mà đòi xử bọn ta?(Nhân Hạt Tử)
- Haha, ta biết ba người các ngươi cùng nhau là có thể cùng Bán Thánh địch lại nhưng đừng nghĩ như vậy là hay ho.
- Hoàng Tuyền Thiên Nộ.
Oanh
Thiên Hạt Tử, Địa Hạt Tử và Nhân Hạt Tử dưới sự công kích bất ngờ không kịp đề phòng trúng chiêu đồng loạt thổ huyết lùi về sau.
- Thiên giai Đấu Kỹ? Haha, không ngờ lại có thu hoạch ngoài ý muốn như vậy. Chỉ cần giết ngươi thì Thiên giai Đấu Kỹ trong tay ngươi sẽ thuộc về bọn ta.(Địa Hạt Tử)
- Haiz, xem ra các ngươi chưa nhận ra sự chêch lệch.
- Đại Thiên Tạo Hóa Chưởng.
Vòng xoáy đen ngòm ở trong lòng bàn tay Đường Long chậm rãi xoay tròn. Hố đen cũng theo đó mà xuất hiện lan ra ngoài.
- Chạy mau.(Thiên Hạt Tử)
- Chạy thoát sao? Ngũ Luân Ly Hỏa Trận.
Ba người Thiên Hạt Tử, Địa Hạt Tử và Nhân Hạt Tử bị Ngũ Luân Ly Hỏa Trận giam giữ lại mà hồ đen do Đại Thiên Tạo Hóa Chưởng cấp tốc lan đến gần. Thiên Hạt Tử, Địa Hạt Tử và Nhân Hạt Tử tuyệt vọng nhìn một màn này, bọn hắn là không cam tâm chết tại đây. Ba người bọn hắn thành danh bao nhiêu năm nay lại chết dưới tay tiểu bối.
Đường Long giết chết Thiên Hạt Tử, Địa Hạt Tử và Nhân Hạt Tử xong cũng phất tay áo rời đi, cậu trở về thông báo cho mọi người cho biết về việc Bồ Đề Cổ Thụ sắp xuất thế.
- Không ngờ tới bao nhiêu năm ta lại chứng kiến được Bồ Đề Cổ Thụ.(Lâm Linh Tú)
- Bồ Đề Cổ Thụ xuất thế vị trí quá ác lại ở trong hung địa kia.(Cổ Huân Nhi)
- Ta cùng với Hỏa Trĩ và Huân Nhi là không đi được, dù sao trong gia tộc là không đồng ý cho chúng ta có Thất thải Tộc văn đi vào Mang Hoang Cổ Vực mạo hiểm.(Dược Linh)
- Linh nhi, nàng sai một việc. Kể từ khi nàng đi cùng với ta thì nàng đã chính thức thoát ly khỏi Viễn cổ Bát tộc, bọn họ là không quản được nàng quyết định muốn đi đâu.
- Các nàng là nữ nhân của ta nên tự có chính kiến của mình.
- Lần này ai đi cùng với ta tới Mang Hoang Cổ Vực, thực lực phải là Cửu chuyển Đấu Tôn đỉnh phong trở lại mới được đi theo.
Đường Long có giới hạn là vì hắn cũng không dám chắc dẫn nhiều người vào sẽ bảo vệ hết nên mới giới hạn ở Cửu chuyển Đấu Tôn đỉnh phong.
- Ta đi cùng, ta cùng Bồ Đề Cổ Thụ có chút duyên phận.(Lâm Linh Tú)

- Ta muốn đi.(Sa Miêu)
- Ta cũng đi.(Thiên Giao)
Đường Long thấy những người khác không có tham gia cũng không có cưỡng cầu, dù sao lần này đi dưới Cửu chuyển Đấu Tôn rất khó sống trong Mang Hoang Cổ Vực.
Đường Long, thực lực Bát tinh Đấu Thánh.
Lâm Linh Tú, thực lực Bán Đế.
Sa Miêu, bản thể là Sa Mạc Phong Miêu có thực lực Cửu chuyển Đấu Tôn đỉnh phong.
Thiên Giao, bản thể là Thái Hư Cổ Long có thực lực Cửu chuyển Đấu Tôn đỉnh phong.
- Muội nghĩ huynh nên mang theo Thanh Lân, bên trong Mang Hoang Cổ Vực sẽ Xà tộc loại Ma thú có nàng Bích Xà Tam Hoa Đồng sẽ tiện hơn rất nhiều.(Cổ Huân Nhi)
Đường Long nghe vậy nhìn về phía Thanh Lân, hắn cũng muốn mang theo Thanh Lân nhưng thực lực của nàng chỉ mới có Ngũ chuyển Đấu Tôn đỉnh phong.
- Có Linh Tú tỷ tọa trấn cũng không sao đâu, lão công cứ yên tâm cho ta đi cùng.(Thanh Lân)
- Được rồi, tới Mang Hoang Cổ Vực muội nhất định phải nghe theo sắp xếp của huynh.
Mãng Hoang Cổ Vực nằm ở ngoài rìa phía Đông Bắc Trung Châu, khoảng cách với Cổ Thành khá là xa xôi. Bởi vậy, nhóm người Đường Long đều thi triển tốc độ đến cực hạn, trên đường còn xuyên qua vài Không Gian Trùng Động nhưng khi họ đến biên giới phía Đông Bắc Trung Châu thì cũng đã là sáu ngày sau đó.
Trong khoảng thời gian này, mấy người Đường Long cũng gặp được vô số người tiến về cùng hướng với họ. Mục tiêu của những người này đều là Mãng Hoang Cổ Vực. Phát hiện này làm cho Đường Long bất đắc dĩ không thôi, không ngờ sức hấp dẫn của Bồ Đề Cổ Thụ lại đáng sợ đến như vậy trực tiếp làm cho những người này quên đi sự kinh khủng của Mãng Hoang Cổ Vực. Nơi đó vốn được xưng là cấm địa của nhân loại.
Mãng Hoang Trấn là tòa thành trấn gần với Mãng Hoang Cổ Vực nhất. Bình thường, nơi này vốn không có bao nhiêu người, lại thêm hung danh của Mãng Hoang Cổ Vực nên cũng chẳng có mấy ai lui tới, vì vậy nên nơi này gần như vắng vẻ quanh năm nhưng giờ lại khác, Bồ Đề Cổ Thụ xuất thế dẫn tới vô số người muốn tầm bảo. Tòa thành trấn vắng vẻ này lập tức trở nên cực kỳ đông người, những tiếng huyên náo đinh tai nhức óc truyền ra, ngay cả cách đó vài dặm cũng có thể lờ mờ nghe thấy.
Trạm dừng chân đầu tiên của nhóm người Đường Long cũng chính là nơi này. Bọn họ đến sau, tóm lại cũng nên biết một chút tin tức có liên quan đến Mãng Hoang Cổ Vực mới được. Nếu không, cứ liều mạng xông vào như mấy tên mù đường thì chắc chắn sẽ rơi vào kết cục lành ít dữ nhiều.
Bởi vậy, sau khi đến Mãng Hoang Trấn, đầu tiên Đường Long tìm một nơi nghỉ chân rồi ra ngoài tìm kiếm tin tức. Ước chừng hai giờ sau hắn mới quay lại hội họp lại với mọi người.
- Sao rồi?(Sa Miêu)
- Haiz, căn cứ theo tin tức hỏi được, nhóm người đầu tiên tiến vào Mãng Hoang Cổ Vực dường như đã chết hết, trong đó còn có một số cường giả Đấu Tôn.
- Vậy chúng ta làm sao bây giờ?(Thiên Giao)
- Ngày mai, một số cường giả ở đây sẽ cùng nhau tiến vào, chúng ta cũng sẽ theo sau bọn họ. Nếu Mãng Hoang Cổ Vực này được xưng là cấm địa của nhân loại thì tất nhiên nó sẽ chẳng phải nơi an lành gì. Theo sau những người đó, quan sát tình hình thêm một chút đã.
Đối với quyết định của Đường Long thì không ai có ý kiến gì. Mãng Hoang Cổ Vực có chỗ cổ quái của nó, muốn chân chính tiến sâu vào thì phải luôn luôn bảo trì sự bình tĩnh, bất cứ sơ sẩy nào cũng có thể dẫn tới sự hủy diệt của cả đội ngũ.
Hôm sau, bên ngoài Mãng Hoang Trấn tụ tập cả đống người, những âm thanh ồn ào huyên náo hóa thành một cơn sóng vô hình khuếch tán ra xung quanh. Cách đoàn người khổng lồ này không xa là một khu rừng rậm rạp tràn ngập khí tức cổ xưa. Những cây đại thụ khổng lồ cao chừng trăm trượng đứng sừng sững như những người khổng lồ, tán cây che khuất cả bầu trời, ngay cả ánh nắng cũng rất khó chiếu vào. Đảo mắt nhìn lại, bên trong chỉ có một màu đen rợn người, thỉnh thoảng lại có tiếng thú rống hung lệ truyền ra làm cho người ta lạnh cả sống lưng.
- Cả đám đều là mất đi lý trí bởi Bồ Đề Cổ Thụ.
Mãng Hoang Cổ Vực được xưng là cấm địa của nhân loại. Cho dù là cường giả Đấu Tôn tiến vào đều sẽ lành ít dữ nhiều nhưng hiện giờ nơi này lại có rất nhiều người chỉ là Đấu Tông hay thậm chí Đấu Hoàng. Với thực lực như vậy, sợ rằng chỉ cần gặp một rắc rối bất ngờ nào đó thôi cũng đã đủ để họ trở thành phân bón cho mấy cái cây đại thụ.
Đứng dưới những cây đại thụ cao tới vài trăm trượng này, tất cả mọi người đều sinh ra cảm giác mình thật nhỏ bé. Đây là sự nhỏ bé giữa năm tháng vô tận, dù sao nơi này cũng được xưng là vùng đất cổ xưa nhất trên đại lục.
Nơi này thật sự quá đông người, hắn cũng không thể tìm ra được khuôn mặt nào quen thuộc từ trong đó mà lúc này, đoàn người khổng lồ cũng bắt đầu rục rịch, xem ra bọn người kia đã muốn xông vào rồi.
Ầm Ầm
Mấy ngàn người cùng di chuyển, cả mặt đất đều khẽ rung chuyển. Trong từng tiếng hô lớn, vô số thân ảnh nhanh chóng xẹt qua, vội vàng tiến vào khu rừng cổ xưa này.

- Chờ một lúc bọn họ tiến vào rồi thì chúng ta mới vào. Nếu đã có người muốn tiên phong thì cứ để bọn họ làm.
Lâm Linh Tú, Sa Miêu cùng Thiên Giao đều gật đầu. Các nàng bản thân là Ma thú đối với sự sống chết của Nhân loại không có cảm tình gì trừ Đường Long cùng với những tỷ muội khác.
Chừng nửa giờ, Đường Long đứng dậy bước về phía khu rừng.
- Chúng ta đi thôi.
Khoảnh khắc thân hình vừa vọt vào rừng rậm, vệt sáng xung quanh cũng đột nhiên trở nên mờ đi. Mùi lá cây từ bốn phương tám hướng không ngừng xộc thẳng vào mũi. Tiến vào rừng rậm, thân hình Đường Long hơi ngừng lại một chút. Hắn đưa mắt nhìn thoáng qua những đám người đang túm năm tụm ba gần đó cũng không có ý định ngừng lại nói chuyện với bọn họ. Mũi chân điểm nhẹ lên thân cây, thân hình tiếp tục lao đi nhanh chóng.
Tốc độ của mấy người Đường Long cũng không chậm, chỉ không đến mười phút đã tiến sâu vào được hơn mười dặm mà trên đoạn đường này cũng không có biến cố đặc biệt gì, mặc dù ngẫu nhiên cũng sẽ có vài con mãnh thú khí thế hung ác nhưng đều bị chém thành thịt nát.
Tuy một đường thuận lợi nhưng hai hàng lông mày của Đường Long lại từ từ nhíu lại. Cổ Vực Mãng Hoang được xưng là cấm địa của nhân loại, tất nhiên nó sẽ không bình tĩnh như vậy. Tuy nơi này chỉ là rìa ngoài nhưng cũng sẽ không thuận lợi như vậy.
Nghĩ tới những điều này, trong lòng Đường Long cũng tăng thêm một chút cảnh giác, giảm chậm tốc độ lại, chỉ bám theo sau đám thân ảnh phía trước. Có những người đó đi trước đỡ đạn, cho dù xảy ra biến cố gì thì bọn họ cũng có đủ thời gian để phản ứng. Tứ nữ cũng hiểu ý Đường Long nên giảm tốc độ đề cao cảnh giác.
Dưới sự cảnh giác này của nhóm người, bọn họ cũng càng lúc càng tiến sâu vào bên trong Cổ Vực Mãng Hoang.
- Xung quanh có khói độc bốc lên.
Được Đường Long nhắc nhở thì tứ nữ lấy ra Đan dược giải độc đã chuẩn bị sẵn bỏ vào miệng. Trong những nữ nhân của Đường Long thì Tiểu Y Tiên là giỏi về dùng độc nên những viên Đan dược nàng luyện chế ra đều có tính giải độc hoặc độc chết người khác mà không có thuốc giải.
Khi mọi người tiến thêm một chút thì đột nhiên phía trước lại truyền đến nhiều tiếng kêu gào vô cùng thảm thiết.
- Xem ra bọn hắn trúng độc rồi.
Độc khí ở nơi này khá kịch liệt, nếu không có thực lực thì chỉ cần hít vào một hơi thôi đã đủ mất mạng rồi, đám người kia coi như là tự làm tự chịu. Đường Long gia tăng thêm tốc độ di chuyển mà không để ý tới những tên xui xẻo trúng độc mà chết. Nương theo tốc độ tăng thêm, khói độc xung quanh càng lúc càng đậm, mà tiếng kêu cũng trở nên thảm thiết hơn rất nhiều. Sau cùng, còn có vài cỗ dao động Đấu Khí vô cùng cuồng bạo truyền đến. Chắc hẳn là một số cường giả trúng độc bị hoàn cảnh nơi này làm cho mất đi lý trí.
Oành
Khi mấy người Tiêu Viêm nhíu mày xuyên qua làn khói độc thì cách đó không xa đột nhiên truyền đến một luồng dao động Đấu Khí cực kỳ kịch liệt. Đường Long dừng lại trên một nhánh cây quan sát tình huống phía trước khu đất.
Trên khu đất trống trước mặt là một thi thể đã biến thành màu đen, trên khuôn mặt thi thể này vẫn còn lưu lại vẻ sợ hãi cùng hối hận.
- Cường giả Đấu Tôn mà chết ở đây?
- Sợ rằng khí độc ở nơi này có phần cổ quái, cường giả Đấu Tôn có thể thi triển Đấu Khí bao bọc khắp thân thể, độc khí bình thường căn bản không thể làm gì được bọn họ.(Lâm Linh Tú)
- Hộ pháp một chút.
Đường Long nói xong mở ra Seinegan quan sát tình huống khói độc, quan sát xong thì sắc mặt Đường Long hơi trầm xuống.
- Thế nào?(Thanh Lân)
- Đây căn bản không phải là Độc Khí mà là Độc Trùng.
- Độc Trùng?(Thiên Giao)
- Độc trùng này vô cùng nhỏ, nhỏ đến mức cả mắt thường cũng không nhìn rõ. Chúng trôi nổi trong rừng rậm, thứ những người đó hít vào là hàng trăm triệu những con độc trùng như vậy. Sợ rằng trong cơ thể các ngươi cũng đã có mấy thứ này.
Đường Long lập tức bắn vào trong cơ thể tứ nữ Dị Hỏa mà cơ thể cậu cũng có Dị Hỏa nổi lên. Ngay lập tức một âm thanh khiến người ta lạnh gáy đột nhiên truyền ra từ cơ thể mọi người.
Đường Long lập tức triệu hoán Dị Hỏa Tháp lơ lửng trên đỉnh đầu mà tứ nữ cũng hiểu ý cách cậu rất gần rồi bọn họ tiếp tục tiến về phía trước. Nhiệt độ kinh khủng mà Dị Hỏa Tháp phát ra khiến làn khói độc kia liên tiếp lui về phía sau như bị chấn kinh sau đó không dám tiếp cận đến khoảng năm trượng xung quanh nhóm người Đường Long nữa.
- Chỉ bằng làn khí độc này thôi đã có thể ngăn cản ít nhất là tám phần số người tiến vào rồi. Cổ Vực Mãng Hoang này quả thật danh bất hư truyền. Có điều không ngăn nổi chúng ta quyết tâm.
Bồ Đề Cổ Thụ, nhất định phải đạt được nó.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.