Đường Long đang định đi tìm Cố Bối nhờ trợ giúp thì cảm giác được có vài ánh mặt tập trung vào hắn khi chỉ mới bước ra cửa biệt viện. Đường Long thấy vậy chỉ là cười lạnh không thôi, thân hình cậu lóe lên hóa thành tàn ảnh biến mất tại chỗ, thấy Đường Long hư không tiêu thất thì đám người đang theo dõi đi ra khỏi chỗ trốn mình.
- Hắn đi đâu rồi? Nhanh tản ra tìm hắn.(Hồ Tiên)
- Đáng chết, hắn nhất định là đi tìm cách kiếm Linh Thạch.(Vương Dương)
- Nhất định phải ngăn cản hắn.(Hàn Tĩnh)
Đám người không biết rằng, Đường Long vì tránh tai mắt khi tới gặp Cố Lam và Cố Bối thì cậu đã đưa cho Cố Lam một phi tiêu khắc ấn Phi Lôi Thần Thuật. Thân hình Đường Long xuất hiện đột nhiên trong biệt viện của Cố Bối cũng không có gây nên tiếng vang nào, Đường Long nhìn xung quanh tìm kiếm thì thấy được Cố Lam đang ngồi trên ghế dựa tu luyện.
Cố Lam mặc một chiếc váy dài màu trắng được làm bằng tơ lụa trên đùi đang đắp một cái thảm, nàng tu luyện tựa hồ đang tiến tới thời điểm mấu chốt, trên người không ngừng có từng sợi sương mù màu trắng toát ra, trên người mồ hôi toát ra thấm vào trong áo, mơ hồ có thể nhìn thấy làn da thịt trắng noãn bên trong, lộ ra vẻ gợi cảm động lòng người.
Đường Long thoáng cảm ứng thì không cảm thấy khí tức của Cố Bối đâu nên không có làm phiền Cố Lam tu luyện mà đứng một bên chờ lấy. Đại khát một phút đồng hồ, Cố Lam khi tức trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-hau-cung-nhi-thu-nguyen-cua-ta/344558/chuong-627.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.